jiǎn lǐ
jiǎn qī
jiǎn tài
jiǎn fù
jiǎn jiǎn
jiǎn xiá
jiǎn dé
jiǎn zhèng
jiǎn bī
jiǎn yì
jiǎn shěng
jiǎn kǔ
jiǎn zàng
jiǎn jìng
jiǎn yuè
jiǎn rán
jiǎn mào
jiǎn kè
jiǎn yòng
jiǎn qín
jiǎn gōng
jiǎn lián
jiǎn diāo
jiǎn lì
jiǎn sè
jiǎn suì
jiǎn kè
jiǎn mù
jiǎn è
jiǎn hú
jiǎn pín
jiǎn mù
jiǎn tài
jiǎn fá
jiǎn bǎo
jiǎn bēi
jiǎn shè
jiǎn gù
jiǎn jū
jiǎn kè
jiǎn jǐn
jiǎn lòu
jiǎn sù
jiǎn jié
jiǎn pǔ
jiǎn bó
jiǎn lìn
jiǎn shí
jiǎn yuē
jiǎn zhèng
jiǎn lìn
jiǎn diāo
jiǎn fǔ
jiǎn nián
jiǎn què
jiǎn sè
jiǎn bǐ
jiǎn lǜ
jiǎn tuì
fèn shěng
nán shěng
cún shěng
biàn shěng
huá shěng
rì xǐng
jié shěng
dìng xǐng
shān shěng
xué shěng
hòu shěng
kǎn shěng
xiáng shěng
huái shěng
sù shěng
jiàn shěng
lì shěng
jì shěng
màn shěng
jiǎn shěng
niàn shěng
jiǎn shěng
biàn shěng
huà shěng
mì shěng
qiān shěng
cháo shěng
hé shěng
zhì shěng
yuē shěng
wài shěng
jī shěng
juān shěng
diào shěng
bù xǐng
zì xǐng
kè shěng
lán shěng
guò shěng
biān shěng
jiǎn shěng
qīng shěng
sī xǐng
gù shěng
jì shěng
zāi shěng
fù shěng
lún shěng
cái shěng
jìn shěng
zī shěng
zì shěng
zhuī shěng
qīng sheng
miǎn shěng
jiàn shěng
wèi shěng
tí shěng
běi shěng
fā shěng
dōng shěng
biǎn shěng
jī shěng
wǔ shěng
shú shěng
jǐng xǐng
qí shěng
yún shěng
lǎn shěng
guān shěng
gōng shěng
qí shěng
jīng shěng
tóng shěng
wēi shěng
guān shěng
quē shěng
yì shěng
diàn shěng
àn shěng
hòu shěng
yè shěng
mò shěng
jǐng xǐng
chú shěng
jiàng shěng
diào shěng
kǎo shěng
jǐn shěng
àn shěng
zhī shěng
wèi shěng
sì shěng
bǎi shěng
fěn shěng
zhǎn shěng
shēn xǐng
biàn shěng
sān xǐng
sū shěng
měng xǐng
jiù shěng
kè shěng
yù shěng
chén xǐng
fǎn xǐng
fán shěng
yuān shěng
fán shěng
jìng shěng
ài shěng
bà shěng
dōu shěng
xī shěng
fáng shěng
jìn shěng
nèi xǐng
níng shěng
guī xǐng
pī shěng
jiǎn shěng
zhān shěng
xiān shěng
lín shěng
cān xǐng
俭省jiǎnshěng
(1) 不浪费财物;节省
hAo86.例他们为俭省到几乎有失体统而感到自豪的程度英scrimpy;economical;thrifty⒈ 节约;节省。
引唐杜甫《惜别行送刘僕射判官》诗:“襄阳幕府天下异,主将俭省忧艰虞。”
《宋史·礼志二十六》:“园陵制度,务遵俭省。”
老舍《四世同堂》十三:“瑞宣决定给老人庆寿,只是酒菜要比往年俭省一点。”
节省。
俭jiǎn(形)俭省:勤~|省吃~用。
省读音:shěng,xǐng[ shěng ]1. 地方行政区域:省份。省会。
2. 节约,不费:省钱。省事。省吃俭用。
3. 简易,减免:省略。省称。省写。
4. 中国古官署名:中书省(a.魏晋开始设置,总管国家政务,历代有所沿革,唐初设“中书、尚书、门下”三省共管政事;b.元代“中书省”兼管“尚书省”的职权,权更重,成为中央最高的官署,称地方最高行政官署为“行中书省”,简称“省”,是现在“省”的来历)。尚书省。门下省。秘书省。
5. 古代称王宫禁地:省中。省闼(禁中)。