pián yóu
biàn tōng
biàn sōu
biàn lǎn
pián jiè
biàn xiè
biàn bù
biàn shī
biàn cún
biàn bào
biàn zàn
biàn xún
biàn yù
biàn tán
biàn jǔ
biàn biàn
biàn wén
pián jī
biàn bài
biàn jì
biàn zhì
biàn xiǎo
biàn jiè
biàn pāi
biàn lǐ
biàn dì
biàn xíng
biàn dú
biàn fù
biàn cì
biàn guān
biàn tiào
biàn zhào
biàn fú
biàn shěng
biàn shī
biàn zhī
biàn wǔ
pián shē
biàn gāi
biàn lì
biàn zhōu
biàn ài
biàn ān
biàn sì
biàn jiàn
biàn dǔ
biàn wǔ
pián gào
lóng bài
xiāng bài
jì bài
sān bài
jiān bài
zàn bài
duān bài
lǐ bài
huí bài
tè bài
jiā bài
wù bài
tuán bài
qìng bài
jié bài
qǐ bài
cè bài
shǒu bài
tóu bài
mó bài
jì bài
jiǎng bài
nà bài
jìn bài
cè bài
guò bài
sàng bài
zhǐ bài
jí bài
zhēng bài
jiāo bài
qí bài
jìng bài
miàn bài
jiá bài
nán bài
chàng bài
hú bài
guì bài
bā bài
cān bài
jiāo bài
yíng bài
chóng bài
xià bài
yè bài
zài bài
luó bài
jiǔ bài
qiān bài
dào bài
chóu bài
fēng bài
lǐ bài
jī bài
héng bài
jí bài
liè bài
hàn bài
jì bài
jiàng bài
fàn bài
liè bài
bǎi bài
dú bài
bó bài
dá bài
dài bài
kòu bài
jì bài
áo bài
chú bài
yǐ bài
mó bài
pǐ bài
zhuī bài
qū bài
sì bài
wàng bài
mào bài
fèng bài
huán bài
dǐng bài
zhǎn bài
péi bài
cháo bài
hòu bài
ér bài
xiōng bài
shěng bài
biàn bài
shè bài
chāo bài
áo bài
dà bài
bù bài
zhèng bài
bāo bài
hǔ bài
míng bài
hái bài
xiá bài
gǒng bài
chuán bài
⒈ 谓一一拜谢。亦泛指一一行礼。
引《左传·襄公二十三年》:“盈出,徧拜之。”
杜预注:“谢众之忠己。”
唐韩愈《顺宗实录四》:“遂徧拜城与仲舒等曰:‘诸諫议能如此言事,天下安得不太平也!’”
《资治通鉴·唐肃宗宝应元年》:“徧拜位等曰:‘ 神功出于行伍,不知礼仪,诸君亦胡为不言,成神功之过乎!’”
同“遍”。
拜读音:bài,bái[ bài ]1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。