cè de
cè lùn
cè shǐ
cè shù
cè jiǎn
cè xūn
cè zhuì
cè jiǎn
cè cè
cè wèn
cè bài
cè zhàng
cè dòng
cè shū
cè dù
cè lì
cè tào
cè dì
cè lì
cè mǎ
cè zhù
cè bà
cè shì
cè chóu
cè wén
cè shì
cè zèng
cè miǎn
cè xí
cè shì
cè fǎn
cè lì
cè zhǒng
cè yù
cè xuǎn
cè xué
cè móu
cè xiào
cè zéi
cè zǐ
cè huì
cè mù
cè huà
cè jìn
cè duì
cè jiè
cè guān
cè lüè
cè yìng
cè jí
cè tí
cè miǎn
cè pèi
cè dú
cè shì
cè huà
cè xù
cè gào
cè shì
cè lǜ
cè míng
cè suí
cè lüè
cè mìng
cè zú
cè kuò
cè fǔ
cè gōng
cè wàng
cè yuán
cè lì
xiāng bài
guò bài
sān bài
xià bài
wù bài
chóu bài
qǐ bài
jiǔ bài
guì bài
bā bài
yǐ bài
dà bài
biàn bài
lǐ bài
zhuī bài
mó bài
zhǐ bài
xiá bài
jì bài
bó bài
jiāo bài
hàn bài
nán bài
jiān bài
gǒng bài
zàn bài
dú bài
hǔ bài
jiá bài
xiōng bài
lǐ bài
jiāo bài
qiān bài
hú bài
jié bài
zài bài
huán bài
cè bài
chàng bài
chuán bài
shěng bài
qí bài
áo bài
liè bài
tuán bài
chú bài
zhèng bài
jì bài
héng bài
fēng bài
luó bài
péi bài
fèng bài
dá bài
cháo bài
nà bài
bǎi bài
sàng bài
tóu bài
hái bài
jí bài
tè bài
jiǎng bài
dài bài
míng bài
jī bài
áo bài
chóng bài
zhǎn bài
huí bài
jìng bài
zhēng bài
jìn bài
miàn bài
hòu bài
yè bài
liè bài
jiā bài
mào bài
lóng bài
jì bài
cān bài
ér bài
qìng bài
dào bài
bù bài
wàng bài
jiàng bài
sì bài
dǐng bài
bāo bài
shǒu bài
mó bài
qū bài
yíng bài
fàn bài
duān bài
pǐ bài
jí bài
jì bài
cè bài
chāo bài
kòu bài
shè bài
⒈ 谓帝王以策书命官。
引唐康骈《剧谈录·命相日雨雹》:“崔相国、豆卢相国同日策拜。”
宋王谠《唐语林·补遗四》:“宿直者,离家独宿,人情所贵,其人初蒙策拜,故以此相处。”
策cè(1)(名)古代写字用的竹片或木片:简~。(2)(名)古代考试文件;多就政治和经济问题发问;应试者对答:对~|~问。(3)(名)我国曾经用过的计算工具;跟‘筹’相似。参看‘筹’。(4)(名)计谋;办法:上~|献~。(5)(名)姓。(6)(名)古代赶马用的棍子。(7)(动)用策赶马:鞭~|~马前进。
拜读音:bài,bái[ bài ]1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。