gǒng mèi
gǒng xiá
gǒng huā
gǒng qiáo
gǒng shèng
gǒng běi
gǒng lì
gǒng bié
gǒng mén
gǒng shǔ
gǒng bà
gǒng mò
gǒng yī
gǒng shǒu
gǒng gāo
gǒng rào
gǒng hòu
gǒng zuò
gǒng dǐng
gǒng bǎn
gǒng quān
gǒng chén
gǒng yā
gǒng hù
gǒng dòng
gǒng hēi
gǒng jí
gǒng yì
gǒng huǒ
gǒng jǐ
gǒng bì
gǒng péng
gǒng mù
gǒng tīng
gǒng jiān
gǒng shù
gǒng xuàn
gǒng bài
gǒng fú
gǒng láng
gǒng wèi
gǒng bǎ
gǒng wán
gǒng pā
gǒng fú
gǒng dōu
gǒng jià
gǒng mù
gǒng mén
gǒng zhù
gǒng bào
gǒng lèi
gǒng xíng
gǒng dù
gǒng chén
hǔ bài
chóu bài
biàn bài
lǐ bài
cháo bài
huán bài
wàng bài
huí bài
bāo bài
nà bài
zhēng bài
jì bài
jiāo bài
bā bài
héng bài
jiàng bài
cè bài
qǐ bài
wù bài
chú bài
luó bài
qí bài
chàng bài
lǐ bài
liè bài
chuán bài
jì bài
hái bài
shǒu bài
ér bài
sì bài
tuán bài
mó bài
xià bài
chāo bài
pǐ bài
jī bài
jìng bài
yǐ bài
dǐng bài
jí bài
liè bài
jì bài
jiāo bài
péi bài
yè bài
cè bài
míng bài
gǒng bài
jiǎng bài
duān bài
bù bài
zhuī bài
cān bài
jìn bài
shěng bài
zhǐ bài
jiǔ bài
fēng bài
qū bài
hàn bài
fàn bài
tóu bài
miàn bài
áo bài
lóng bài
xiōng bài
bǎi bài
zhǎn bài
dào bài
kòu bài
fèng bài
dá bài
sān bài
tè bài
shè bài
dú bài
hòu bài
nán bài
xiāng bài
zhèng bài
áo bài
yíng bài
qìng bài
jiān bài
bó bài
guì bài
jì bài
mào bài
zài bài
hú bài
xiá bài
sàng bài
jiá bài
dà bài
zàn bài
guò bài
jiā bài
jié bài
dài bài
mó bài
qiān bài
jí bài
chóng bài
⒈ 维吾尔语。墓穴。
引《人民文学》1981年第5期:“神仙老人住在喀什郊外玉素甫哈地尔罕陵墓旁的一个破旧的拱拜里,时常十天半月地出去游荡。”
原注:“拱拜,墓穴。”
拱gǒng(1)(动)两手相合;臂的前部上举:~手。(2)(动)环绕:~卫|众星~月|四山环~的大湖。(3)(动)肢体弯曲成弧形:~肩缩背|~腰。(4)(形)建筑物成弧形的:~门|连~坝。(5)(动)用身体撞动别的东西或拨开土地等物体:用身子~开了大门|猪用嘴~地|蚯蚓从地下~出许多土来|一个孩子儿从人群里~出去了。(6)(动)植物生长;从土里向外钻或顶:苗儿~出土了。
拜读音:bài,bái[ bài ]1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。