jié bài
jí bài
hàn bài
jiǔ bài
lǐ bài
cè bài
jiān bài
xiōng bài
lóng bài
cháo bài
hú bài
chāo bài
dǐng bài
jiá bài
yè bài
luó bài
chuán bài
chóng bài
jìng bài
guò bài
tóu bài
dài bài
zhēng bài
huí bài
yǐ bài
tè bài
ér bài
mó bài
wàng bài
dào bài
biàn bài
bǎi bài
sì bài
chóu bài
chàng bài
péi bài
yíng bài
gǒng bài
huán bài
bó bài
qǐ bài
jì bài
dú bài
áo bài
jiāo bài
jì bài
jì bài
bù bài
áo bài
zài bài
dà bài
jī bài
qū bài
hòu bài
qìng bài
lǐ bài
jí bài
héng bài
guì bài
bā bài
cè bài
fēng bài
hái bài
qí bài
xiāng bài
jiāo bài
nán bài
nà bài
jiàng bài
liè bài
miàn bài
sàng bài
míng bài
xiá bài
zhǐ bài
xià bài
cān bài
bāo bài
zhuī bài
shěng bài
mào bài
shǒu bài
jì bài
pǐ bài
zàn bài
mó bài
fàn bài
kòu bài
qiān bài
tuán bài
zhèng bài
fèng bài
duān bài
wù bài
chú bài
zhǎn bài
jiā bài
jiǎng bài
liè bài
jìn bài
shè bài
hǔ bài
dá bài
sān bài
⒈ 召伯有德政,人民爱之,不忍拔除召伯曾在其荫下休息的甘棠树。后以“勿拜”指德政。
引《诗·召南·甘棠》:“蔽芾甘棠,勿翦勿拜, 召伯所説。”
郑玄笺:“‘拜’之言‘拔’也。”
唐李白《赵公西侯新亭颂》:“白以为谢公德不及后世,亭不留要衝,无勿拜之言,鲜登高之赋。”
表示禁止或劝阻,相当于“不要”:切~上当。请~入内。
拜读音:bài,bái[ bài ]1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。