zàn gài
zàn pǔ
zàn píng
zàn jì
zàn gōng
zàn dào
zàn móu
zàn dào
zàn tàn
zàn shǎng
zàn chēng
zàn shuǐ
zàn cè
zàn cí
zàn xǔ
zàn huà
zàn fǔ
zàn yǔ
zàn bài
zàn zhù
zàn chéng
zàn lùn
zàn guān
zàn yòu
zàn měi
zàn liǎn
zàn lù
zàn gē
zàn jī
zàn xiāng
zàn bài
zàn yú
zàn sòng
zàn xīng
zàn hā
zàn bì
zàn wèi
zàn suí
zàn èr
zàn shuō
zàn hé
zàn yù
zàn fó
zàn qìng
zàn fú
zàn zuǒ
zàn yáng
zàn chá
zàn cǎi
zàn kě
zàn jué
zàn ráng
zàn dú
zàn hē
zàn cí
zàn míng
zàn fàn
zàn chàng
zàn yáng
zàn zàn
zàn tóng
zàn pèi
zàn yáng
zàn guǐ
shè bài
zhuī bài
liè bài
cháo bài
chāo bài
jì bài
duān bài
bó bài
lǐ bài
chóu bài
fèng bài
shǒu bài
yè bài
cān bài
jìn bài
bāo bài
nà bài
gǒng bài
héng bài
sì bài
mó bài
cè bài
jí bài
áo bài
dǐng bài
jì bài
chú bài
yíng bài
jiāo bài
luó bài
bù bài
tóu bài
jiā bài
zhèng bài
hǔ bài
tè bài
yǐ bài
bǎi bài
jì bài
chuán bài
jiāo bài
wàng bài
lóng bài
sàng bài
huí bài
jí bài
hàn bài
wù bài
zhǐ bài
xiōng bài
qū bài
nán bài
jiàng bài
hú bài
dá bài
lǐ bài
sān bài
zhēng bài
bā bài
kòu bài
jiān bài
zhǎn bài
ér bài
huán bài
chàng bài
xiāng bài
jìng bài
fàn bài
dú bài
zàn bài
péi bài
jì bài
mó bài
pǐ bài
zài bài
guì bài
qìng bài
tuán bài
jiǎng bài
míng bài
liè bài
chóng bài
dào bài
mào bài
xiá bài
shěng bài
dài bài
qí bài
cè bài
hái bài
miàn bài
hòu bài
qiān bài
biàn bài
fēng bài
xià bài
jié bài
áo bài
jiǔ bài
guò bài
dà bài
qǐ bài
jiá bài
jī bài
⒈ 朝拜、礼拜祭祀时,司仪大声唱出行礼的仪式。
引南朝梁任昉《齐竟陵文宣王行状》:“又詔加公入朝不趋,讚拜不名,剑履上殿。”
唐道宣等《叙朝宰会议沙门致拜君亲事》之六:“望请僧尼道士女冠等道为时须事因法会者,虽在君后,听依旧式,捨此已往,并令讚拜。”
古代举行朝拜、祭祀或婚礼仪式时由赞礼的人唱导行礼。 汉桓宽《盐铁论·除狭》:“今守相亲剖符赞拜,蒞一郡之众,古方伯之位也。”
《后汉书·何熙传》:“身长八尺五寸,善为威容,赞拜殿中,音动左右。”
《隋书·百官志上》:“鸿臚卿,位视尚书左丞,掌导护赞拜。”
《初刻拍案惊奇》卷五:“其时卢生同了两个儐相,堂上赞拜礼毕,新人入房。”
臣下朝拜君主,赞礼者在旁唱礼。
赞zàn(1)(动)帮助:~助。(2)(动)称赞:~许。(3)(名)旧时的一种文体;内容是称赞人物的:像~。
拜读音:bài,bái[ bài ]1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。