pǐ bài
tuán bài
huí bài
jié bài
hǔ bài
qiān bài
chú bài
fēng bài
liè bài
cè bài
wù bài
tè bài
fàn bài
héng bài
wàng bài
jiāo bài
biàn bài
cè bài
jì bài
xiá bài
jì bài
gǒng bài
dài bài
jiān bài
mào bài
dá bài
jìn bài
cān bài
míng bài
lǐ bài
jì bài
qí bài
cháo bài
lǐ bài
xiōng bài
bó bài
dǐng bài
tóu bài
kòu bài
bāo bài
dú bài
luó bài
zhuī bài
nán bài
mó bài
ér bài
shěng bài
chàng bài
xià bài
chóng bài
bā bài
nà bài
guò bài
chóu bài
duān bài
hàn bài
zhèng bài
jìng bài
shè bài
qū bài
jiá bài
dào bài
jì bài
sàng bài
bù bài
lóng bài
yíng bài
sān bài
jiǎng bài
mó bài
zhǐ bài
zàn bài
jiǔ bài
yǐ bài
guì bài
zhǎn bài
qìng bài
fèng bài
jiāo bài
chāo bài
hái bài
hú bài
liè bài
xiāng bài
jī bài
hòu bài
yè bài
chuán bài
sì bài
áo bài
jí bài
huán bài
shǒu bài
jí bài
miàn bài
zài bài
qǐ bài
bǎi bài
jiàng bài
áo bài
dà bài
zhēng bài
péi bài
jiā bài
⒈ 古代新妇持素绢拜见公婆之礼。 《《类说》卷三五引唐刘存《事始》》:“古者妇始见舅姑,持香缨以拜,五色綵为之。
引隋牛弘上议,以素绢八尺,中擗,名曰帛拜,以代香缨。”
帛bó(名)〈书〉古时对丝织品的总称:~衣。
拜读音:bài,bái[ bài ]1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。