dān yán
dān hǎo
dān shòu
dān lè
dān yǐn
dān dài
dān xīn
dān mí
dān jiǔ
dān dài
dān qíng
dān ráo
dān yōu
dān dú
dān dān
dān zǔ
dān miǎn
dān wán
dān wèi
dān kǒng
dān wán
dān jí
dān dài
dān huāng
dān chí
dān chéng
dān wù
dān shì
dān gé
dān gē
dān qín
dān yín
dān ái
dān ài
dān pà
dān sī
dān bìng
dān wù
jiáo wèi
méi wèi
chuò wèi
cháng wèi
wán wèi
miào wèi
fēng wèi
dú wèi
guǎ wèi
jiā wèi
dān wèi
měi wèi
pí wèi
xì wèi
yán wèi
qí wèi
yú wèi
cù wèi
lèi wèi
xiǎng wèi
nuǎn wèi
yī wèi
gǔ wèi
dì wèi
gāo wèi
nì wei
biàn wèi
lán wèi
tǐ wèi
yì wèi
zǔ wèi
kūn wèi
yì wèi
jiāo wèi
gān wèi
tián wèi
gòu wèi
chī wèi
pín wèi
yín wèi
róng wèi
dàn wèi
xiān wèi
xún wèi
chǔ wèi
biàn wèi
bǎi wèi
shī wèi
liè wèi
màn wèi
shēng wèi
chún wèi
hé wèi
zuǐ wèi
qì wèi
qīn wèi
dǐng wèi
hǎi wèi
chòu wèi
běn wèi
kǒu wèi
sè wèi
àn wèi
qù wèi
pǎo wèi
wǔ wèi
jùn wèi
zǎn wèi
zāo wèi
shāng wèi
huàn wèi
chéng wèi
jì wèi
dàn wèi
dān wèi
lùn wèi
gāo wèi
dān wèi
shuǐ wèi
yì wèi
shén wèi
hòu wèi
rù wèi
là wèi
gē wèi
yuán wèi
fěng wèi
le wèi
yǒu wèi
kǔ wèi
jiān wèi
qì wèi
xìng wèi
pī wèi
xiāng wèi
jiē wèi
shèng wèi
zhēn wèi
zī wèi
wán wèi
qíng wèi
duì wèi
jiā wèi
guài wèi
rén wèi
hán wèi
hòu wèi
tiáo wèi
shān wèi
zhēn wèi
jiāng wèi
lù wèi
cù wèi
cí wèi
wú wèi
shì wèi
pǐn wèi
jiū wèi
shí wèi
kuàng wèi
tǔ wèi
chěng wèi
là wèi
tí wèi
guò wèi
èr wèi
lǔ wèi
huí wèi
nán wèi
sī wèi
jué wèi
fá wèi
qīng wèi
⒈ 谓沉浸其间,深加玩味。
引唐康骈《剧谈录·说方士》:“有张孺华者, 襄汉豪士,躭味玄默。”
唐谷神子《博异记·吕乡筠》:“老父曰:‘老人少业笛,子可教乎?’ 乡筠素所躭味,起拜,愿为末学。”
同“耽”。
味读音:wèi味wèi(1)(名)物质所具有的能使舌头得到某种味觉的特性:~道。(2)(名)物质所具有的能使鼻子得到某种嗅觉的特性:气~。(3)(名)意味;趣味:兴~。(4)(动)辨别味道。(5)(量)中药配方;药物的一种叫一味:三~药。