tǐng qǐ
tǐng zhù
tǐng xíng
tǐng yì
tǐng bá
tǐng jié
tǐng jìn
tǐng gua
tǐng zhàng
tǐng jùn
tǐng jǔ
tǐng shí
tǐng bō
tǐng suì
tǐng chū
tǐng zhuàng
tǐng è
tǐng lì
tǐng zhì
tǐng lì
tǐng shī
tǐng rán
tǐng dòng
tǐng tǐng
tǐng gǎn
tǐng guān
tǐng jìn
tǐng dòng
tǐng jié
tǐng shēng
tǐng jiě
tǐng qiē
tǐng guā
tǐng zhuān
tǐng gǎn
tǐng xiù
tǐng zhuó
tǐng xiǎn
tǐng zhí
tǐng zǐ
tǐng tuō
tǐng dí
tǐng zhēng
tǐng chuáng
tǐng shēn
tǐng dài
chú zhuó
jīng zhuó
jiǎn zhuó
bài zhuó
bāo zhuó
zhào zhuó
bá zhuó
jìn zhuó
chāo zhuó
sǒng zhuó
qiān zhuó
shū zhuó
cǎi zhuó
chōu zhuó
dēng zhuó
jiàn zhuó
jiǎng zhuó
quán zhuó
biǎo zhuó
zhěng zhuó
shēn zhuó
jùn zhuó
shí zhuó
chǒng zhuó
tāo zhuó
xù zhuó
sǒng zhuó
tǐng zhuó
shǎng zhuó
jiàn zhuó
⒈ 拔擢,擢用。
引唐李庾《东都赋》:“异材挺擢,多士优游。”
1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。
擢读音:zhuó擢zhuó(1)(动)〈书〉拔:~发难数。(2)(动)〈书〉提拔:~什。