sǒng sè
sǒng lì
sǒng rán
sǒng yǒng
sǒng wèi
sǒng yǒng
sǒng shēn
sǒng jú
sǒng jī
sǒng quàn
sǒng jiān
sǒng qiē
sǒng shàn
sǒng chéng
sǒng sǒng
sǒng tīng
sǒng wén
sǒng cuì
sǒng gàn
sǒng qiào
sǒng ěr
sǒng zhì
sǒng jú
sǒng hè
sǒng yì
sǒng mù
sǒng qǐ
sǒng fú
sǒng wèi
sǒng yú
sǒng bá
sǒng hé
sǒng yuè
sǒng guān
sǒng zhuó
sǒng bì
sǒng mù
sǒng huò
biǎo zhuó
shū zhuó
tǐng zhuó
sǒng zhuó
shǎng zhuó
jiàn zhuó
chú zhuó
shí zhuó
jiǎng zhuó
jiǎn zhuó
bá zhuó
chǒng zhuó
zhào zhuó
dēng zhuó
jìn zhuó
chōu zhuó
quán zhuó
bài zhuó
jiàn zhuó
chāo zhuó
sǒng zhuó
shēn zhuó
xù zhuó
jīng zhuó
qiān zhuó
jùn zhuó
zhěng zhuó
bāo zhuó
cǎi zhuó
tāo zhuó
⒈ 高耸突出。
引《文选·班固<西都赋>》:“内则别风之嶕嶢,眇丽巧而耸擢。”
一本作“竦擢”。 吕向注:“言高竦而擢出。”
⒉ 跳跃。擢,一本作“跃”。
引南朝宋颜延之《赭白马赋》:“歘耸擢以鸿惊,时濩略而龙翥。”
唐乔潭《裴将军剑舞赋》:“锋随指顾,鍔应回翔。取诸身而耸擢,上其手以激昂。”
耸sǒng(1)(形)耸立:高~|~入云霄。(2)(动)引起注意;使人吃惊:危言~听。
擢读音:zhuó擢zhuó(1)(动)〈书〉拔:~发难数。(2)(动)〈书〉提拔:~什。