tǐng jǔ
tǐng chū
tǐng dòng
tǐng bá
tǐng shēng
tǐng zhēng
tǐng shēn
tǐng zhuó
tǐng jùn
tǐng qiē
tǐng zhì
tǐng qǐ
tǐng jìn
tǐng tǐng
tǐng jiě
tǐng shī
tǐng lì
tǐng zhuàng
tǐng tuō
tǐng è
tǐng zhuān
tǐng jié
tǐng dí
tǐng xiǎn
tǐng zǐ
tǐng chuáng
tǐng jié
tǐng zhàng
tǐng guān
tǐng guā
tǐng xiù
tǐng zhí
tǐng gǎn
tǐng bō
tǐng zhù
tǐng lì
tǐng gǎn
tǐng dòng
tǐng rán
tǐng dài
tǐng shí
tǐng yì
tǐng gua
tǐng jìn
tǐng suì
tǐng xíng
yán zhàng
zhì zhàng
biān zhàng
jù zhàng
dài zhàng
chǔ zhàng
jiā zhàng
yá zhàng
cè zhàng
tún zhàng
bìng zhàng
bān zhàng
fǎ zhàng
xiāng zhàng
miàn zhàng
zhè zhàng
dān zhàng
chī zhàng
páo zhàng
hè zhàng
dèng zhàng
zhǔ zhàng
jū zhàng
má zhàng
zhuàn zhàng
huán zhàng
méi zhàng
qiǎng zhàng
zhuō zhàng
zhōu zhàng
zhū zhàng
huà zhàng
mó zhàng
qióng zhàng
míng zhàng
qiú zhàng
cǎi zhàng
zhù zhàng
shǒu zhàng
yǐn zhàng
gǎn zhàng
shuāi zhàng
āi zhàng
jū zhàng
guà zhàng
jù zhàng
qióng zhàng
zhú zhàng
tiě zhàng
ōu zhàng
jì zhàng
kē zhàng
xùn zhàng
tòng zhàng
dāo zhàng
chǐ zhàng
hán zhàng
chuí zhàng
jī zhàng
chán zhàng
chuàn zhàng
pào zhàng
guǎi zhàng
tóng zhàng
tǐng zhàng
cì zhàng
bīng zhàng
mù zhàng
děng zhàng
zhí zhàng
lí zhàng
huà zhàng
shú zhàng
xī zhàng
bào zhàng
fú zhàng
dǎo zhàng
jué zhàng
yě zhàng
chuí zhàng
qióng zhàng
bàng zhàng
zé zhàng
fù zhàng
mǎn zhàng
xìn zhàng
tíng zhàng
yù zhàng
yǎng zhàng
guǎi zhàng
xíng zhàng
chàn zhàng
jī zhàng
lóng zhàng
táo zhàng
qiǎng zhàng
qì zhàng
jiǎ zhàng
qì zhàng
jiū zhàng
qiú zhàng
dà zhàng
ōu zhàng
máng zhàng
xíng zhàng
quán zhàng
qí zhàng
⒈ 方言。棍棒。
引梁斌《红旗谱》三二:“听说他家里安上个大杀猪锅,钩子挺杖一边放着,就是没有人抬猪去。”
1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。