chī bǐ
shàn bǐ
chen bǐ
qiān bǐ
běi bǐ
ān bǐ
xū bǐ
hán bǐ
hūn bǐ
jī bǐ
rén bǐ
kēng bǐ
zàn bǐ
xiàn bǐ
xǔ bǐ
cǎo bǐ
bēi bǐ
suǒ bǐ
zhuī bǐ
qióng bǐ
qiáo bǐ
yú bǐ
lòu bǐ
xián bǐ
yàn bǐ
sú bǐ
zhì bǐ
yǎn bǐ
wú bǐ
cū bǐ
lǐ bǐ
méng bǐ
yán bǐ
fán bǐ
dū bǐ
jiàn bǐ
wěi bǐ
wēi bǐ
jìn bǐ
dōng bǐ
mèi bǐ
chī bǐ
yōng bǐ
chén bǐ
wán bǐ
yě bǐ
pín bǐ
shān bǐ
xī bǐ
tān bǐ
kēng bǐ
jiāo bǐ
fēi bǐ
xiāng bǐ
qīng bǐ
biān bǐ
pì bǐ
fù bǐ
kě bǐ
bā bǐ
nán bǐ
kuáng bǐ
qiǎn bǐ
zàn bǐ
xiāo bǐ
lián bǐ
cūn bǐ
yuǎn bǐ
pǔ bǐ
yuè bǐ
cū bǐ
shàn bǐ
shēng bǐ
lǎo bǐ
fán bǐ
zhì bǐ
jiǎn bǐ
周制百家为酇,五百家为鄙。泛指郊野之地。
明张煌言《君子以容民畜众》:“自后世伍两之制,异诸酇鄙之政,而兵农始判然矣。”
从邑,赞声。本义:周代郊外地方组织单位之一。一百家为酂)同本义酂,百家为酂。酂,聚也。——《说文》
鄙读音:bǐ鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。