hūn bì
hūn náo
hūn yòng
hūn duó
hūn yú
hūn chóng
hūn mèi
hūn mò
hūn yūn
hūn nüè
hūn fàng
hūn mào
hūn miǎn
hūn wàng
hūn gòu
hūn zhòu
hūn ruò
hūn zhàng
hūn chén
hūn diàn
hūn mò
hūn xiā
hūn jìn
hūn hūn
hūn qì
hūn guān
hūn kuáng
hūn bèi
hūn è
hūn luàn
hūn téng
hūn kǎn
hūn zhān
hūn lǎo
hūn míng
hūn mò
hūn dài
hūn fēn
hūn guān
hūn àn
hūn yín
hūn huā
hūn máng
hūn yāo
hūn xiǎo
hūn xīng
hūn xīn
hūn juàn
hūn méng
hūn nán
hūn lài
hūn rè
hūn hān
hūn yì
hūn hún
hūn jiā
hūn wēi
hūn dǔn
hūn huāng
hūn yú
hūn zhuó
hūn ài
hūn zuì
hūn sù
hūn xuàn
hūn gàng
hūn yīn
hūn dàn
hūn xù
hūn bì
hūn cǎn
hūn dàn
hūn míng
hūn wǎng
hūn wán
hūn zhuó
hūn cuò
hūn sā
hūn cāi
hūn àn
hūn yì
hūn yín
hūn zì
hūn zhá
hūn àn
hūn guì
hūn máng
hūn fán
hūn làn
hūn dì
hūn zhǔ
hūn huáng
hūn kùn
hūn nuò
hūn tún
hūn juě
hūn niè
hūn kuì
hūn sāi
hūn mù
hūn bào
hūn méng
hūn dǎo
hūn cháo
hūn tì
hūn sǐ
hūn mào
hūn zòng
hūn huà
hūn kuì
hūn jiǎo
hūn huì
hūn yú
hūn mài
hūn zǐ
hūn rǎo
hūn yā
hūn pí
hūn xié
hūn yīn
hūn shàng
hūn chǒng
hūn dàn
hūn mào
hūn yōng
hūn mào
hūn jià
hūn zhì
hūn bì
hūn dé
hūn máo
hūn jūn
hūn chāng
hūn cuì
hūn bì
hūn mēng
hūn yè
hūn rán
hūn yǒu
hūn rén
hūn duò
hūn shì
hūn kuì
hūn ǎi
hūn yì
hūn yáo
hūn yīn
hūn wàng
hūn jiàn
hūn huì
hūn wǎn
hūn xī
hūn nì
hūn lǐ
hūn mí
hūn zè
hūn miù
hūn wǎng
hūn méng
hūn hào
hūn dàn
hūn shuì
hūn huò
hūn chán
hūn míng
hūn jué
hūn shǔ
hūn dùn
hūn lì
hūn měng
hūn zá
hūn hēi
hūn màn
hūn chāo
hūn bǐ
hūn sàng
hūn zuò
hūn mái
hūn zhàng
hūn miù
shàn bǐ
zhì bǐ
jiǎn bǐ
kēng bǐ
fù bǐ
mèi bǐ
kuáng bǐ
xū bǐ
kě bǐ
hūn bǐ
méng bǐ
xiàn bǐ
bēi bǐ
wěi bǐ
yuǎn bǐ
xiāo bǐ
zhì bǐ
cū bǐ
chī bǐ
běi bǐ
wēi bǐ
zàn bǐ
yán bǐ
chén bǐ
fán bǐ
yōng bǐ
lǐ bǐ
yàn bǐ
dū bǐ
qiáo bǐ
yuè bǐ
xián bǐ
biān bǐ
shān bǐ
suǒ bǐ
qiǎn bǐ
zhuī bǐ
chen bǐ
dōng bǐ
yǎn bǐ
jiàn bǐ
pǔ bǐ
jiāo bǐ
shàn bǐ
qīng bǐ
ān bǐ
cūn bǐ
hán bǐ
jìn bǐ
yú bǐ
xī bǐ
cǎo bǐ
fēi bǐ
yě bǐ
xǔ bǐ
qióng bǐ
cū bǐ
shēng bǐ
jī bǐ
lòu bǐ
xiāng bǐ
wú bǐ
lián bǐ
rén bǐ
pì bǐ
sú bǐ
bā bǐ
chī bǐ
pín bǐ
qiān bǐ
tān bǐ
fán bǐ
lǎo bǐ
zàn bǐ
nán bǐ
wán bǐ
kēng bǐ
愚昧鄙陋。
⒈ 愚昧鄙陋。
引《旧唐书·陆贽传》:“是知甿俗昏鄙,识昧高卑,不可以尊极临,而可以诚义感。”
《太平广记》卷四九〇引唐无名氏《东阳夜怪录》:“今此是潁川,况侧聆卢曹长所念,开洗昏鄙,意爽神清。”
清刘大櫆《郑氏节母传》:“故任其骄恣,智虑日就昏鄙,惟知一己便利之私。”
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
鄙读音:bǐ鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。