kuáng nù
kuáng hǎn
kuáng yù
kuáng yú
kuáng rè
kuáng nú
kuáng huān
kuáng zōu
kuáng cái
kuáng xīng
kuáng guài
kuáng fēi
kuáng xǐ
kuáng chǔn
kuáng zhì
kuáng zì
kuáng juě
kuáng tè
kuáng gàng
kuáng mò
kuáng yì
kuáng mèng
kuáng huì
kuáng zéi
kuáng shān
kuáng shān
kuáng fèi
kuáng chū
kuáng liè
kuáng chen
kuáng luàn
kuáng hǒu
kuáng pǐ
kuáng huà
kuáng biāo
kuáng nì
kuáng yīn
kuáng ān
kuáng xìn
kuáng xiào
kuáng jiǔ
kuáng huò
kuáng miù
kuáng liè
kuáng zhě
kuáng diàn
kuáng gù
kuáng xiǎng
kuáng shǐ
kuáng jù
kuáng dàng
kuáng kuài
kuáng zhì
kuáng kuáng
kuáng hàn
kuáng bào
kuáng kào
kuáng tū
kuáng jìn
kuáng dāo
kuáng xìng
kuáng shuǐ
kuáng nào
kuáng bèi
kuáng xù
kuáng ào
kuáng jié
kuáng chéng
kuáng fàng
kuáng fēng
kuáng lì
kuáng dàn
kuáng zhāng
kuáng dú
kuáng cǎo
kuáng yín
kuáng háo
kuáng màn
kuáng hān
kuáng fēng
kuáng jiào
kuáng nüè
kuáng zhāng
kuáng niǎo
kuáng shū
kuáng jì
kuáng móu
kuáng yóu
kuáng tài
kuáng shì
kuáng qiě
kuáng xǐng
kuáng huā
kuáng fěi
kuáng yuè
kuáng jī
kuáng huá
kuáng quán
kuáng quǎn
kuáng hǎi
kuáng áo
kuáng zhì
kuáng lǜ
kuáng hūn
kuáng fū
kuáng guāi
kuáng hū
kuáng shēng
kuáng bó
kuáng má
kuáng chōng
kuáng yì
kuáng lì
kuáng sī
kuáng chěng
kuáng pā
kuáng hóu
kuáng bēn
kuáng yě
kuáng cháo
kuáng mí
kuáng rén
kuáng shāo
kuáng kè
kuáng niè
kuáng jùn
kuáng chén
kuáng guài
kuáng fēng
kuáng zào
kuáng bō
kuáng tú
kuáng bǐ
kuáng nìng
kuáng miù
kuáng zào
kuáng lín
kuáng wàng
kuáng chán
kuáng bèi
kuáng dá
kuáng màn
kuáng fā
kuáng hàn
kuáng yǐn
kuáng sǒu
kuáng wéi
kuáng yào
kuáng míng
kuáng tāo
kuáng chī
kuáng gǔ
kuáng sǎo
kuáng jìn
kuáng huá
kuáng gē
kuáng cuǐ
kuáng jiǎn
kuáng bì
kuáng shū
kuáng pì
kuáng yì
kuáng diān
kuáng tiāo
kuáng yǒng
kuáng diē
kuáng huái
kuáng biān
kuáng huì
kuáng bì
kuáng hū
kuáng jǔ
kuáng xiá
kuáng gǔ
kuáng yán
kuáng yín
kuáng dǎn
kuáng hào
kuáng yǒu
kuáng jí
kuáng bìng
kuáng xiào
kuáng liè
kuáng yì
kuáng zǒu
kuáng huāng
kuáng zhí
kuáng sì
kuáng biāo
kuáng tán
kuáng lán
kuáng shù
kuáng zhì
kuáng juàn
kuáng jiào
kuáng rǎng
kuáng tóng
kuáng shū
kuáng bǐ
kuáng yàn
kuáng jiàn
kuáng bèi
kuáng zòng
kuáng juàn
kuáng zhì
kuáng wàng
kuáng liú
kuáng xīn
kuáng zuì
kuáng jiǎo
kuáng xiāng
kuáng dàng
kuáng xiǎn
kuáng jué
kuáng qi
kuáng mào
kuáng háo
kuáng rèn
kuáng chěng
kuáng làng
kuáng ér
kuáng shì
kuáng pò
kuáng jiàn
kuáng sǐ
kuáng zǐ
xū bǐ
yán bǐ
shàn bǐ
shēng bǐ
chen bǐ
fù bǐ
kuáng bǐ
pín bǐ
lǎo bǐ
wēi bǐ
qiān bǐ
kēng bǐ
shàn bǐ
cū bǐ
kě bǐ
zàn bǐ
tān bǐ
fán bǐ
kēng bǐ
biān bǐ
xī bǐ
lián bǐ
wán bǐ
bēi bǐ
chī bǐ
cǎo bǐ
jiàn bǐ
yǎn bǐ
cūn bǐ
hūn bǐ
lòu bǐ
shān bǐ
jìn bǐ
xǔ bǐ
méng bǐ
jiāo bǐ
yuè bǐ
wěi bǐ
nán bǐ
zhuī bǐ
yě bǐ
yuǎn bǐ
xiāo bǐ
fēi bǐ
qīng bǐ
jī bǐ
jiǎn bǐ
dū bǐ
zàn bǐ
pǔ bǐ
chén bǐ
bā bǐ
xiàn bǐ
yú bǐ
sú bǐ
chī bǐ
qiáo bǐ
zhì bǐ
wú bǐ
qióng bǐ
běi bǐ
zhì bǐ
xiāng bǐ
yōng bǐ
dōng bǐ
fán bǐ
qiǎn bǐ
ān bǐ
suǒ bǐ
cū bǐ
xián bǐ
lǐ bǐ
mèi bǐ
pì bǐ
yàn bǐ
hán bǐ
rén bǐ
放诞鄙野。
用为书hAo86.疏中的谦词。
⒈ 放诞鄙野。
引宋胡仔《苕溪渔隐丛话前集·杜默》:“默少以歌行自负……晚节益纵酒落魄,文章尤狂鄙。”
⒉ 用为书疏中的谦词。
引宋王谠《唐语林·方正》:“僕狂鄙之性,假以雄权,而触物便发。”
狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。
鄙读音:bǐ鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。