bīn huà
bīn fú
bīn mù
bīn zhān
bīn chóu
bīn kōng
bīn yù
bīn kēng
bīn yú
bīn lǎo
bīn yǔ
bīn zàn
bīn liáo
bīn lǚ
bīn chí
bīn jiè
bīn dài
bīn liáo
bīn láng
bīn niǎo
bīn lǚ
bīn lǐ
bīn xiǎng
bīn shùn
bīn shì
bīn xīng
bīn rén
bīn cǎi
bīn cháng
bīn yàn
bīn yǒu
bīn guǎn
bīn shǔ
bīn jiē
bīn shī
bīn jiàn
bīn zhě
bīn yí
bīn shè
bīn gòng
bīn guó
bīn qī
bīn bīn
bīn háo
bīn bái
bīn dōng
bīn tà
bīn fù
bīn miè
bīn zhǔ
bīn zuò
bīn jì
bīn mén
bīn zhì
bīn shǔ
bīn cí
bīn cuì
bīn zuò
bīn xiàn
bīn péng
bīn yán
bīn pì
bīn tú
bīn shí
bīn méng
bīn jìng
bīn tà
bīn yàn
bīn jí
bīn pú
bīn yù
bīn mù
bīn xiàng
bīn shí
bīn gù
bīn dì
bīn xìng
bīn zhí
bīn cǎi
bīn yǐn
bīn tiě
bīn xīng
bīn gé
bīn yóu
bīn bīn
bīn xià
bīn yǔ
bīn què
bīn yè
bīn jiē
bīn shī
bīn dǎng
bīn shāng
bīn dào
bīn lián
bīn hé
bīn miè
bīn kè
bīn zhèng
bīn hūn
bīn xí
bīn zuǒ
bīn wáng
bīn fú
bīn xiào
bīn cì
bīn gé
bīn jué
bīn láng
bīn hóng
bīn chén
bīn wèi
bīn mò
bīn mèng
bīn jiàn
bīn tiān
bīn qì
bīn huì
bīn róu
bīn yuǎn
bīn cóng
bīn róng
bīn méng
bīn qīn
bīn jiāng
jià mò
wǔ mò
dá mò
dǐ mò
shú mò
tiān mò
zhú mò
fēng mò
dǎ mò
yōng mò
zhī mò
chì mò
wěi mò
tōu mò
sī mò
jié mò
pò mò
cuò mò
miǎo mò
lì mò
jù mò
qiū mò
nà mò
qī mò
xiǎo mò
fū mò
guì mò
shì mò
mù mò
nóng mò
jiàn mò
chén mò
sòng mò
fù mò
zhōu mò
duō mò
zhī mò
fēng mò
lín mò
jié mò
zhe mò
píng mò
jìn mò
shū mò
jiè mo
fěn mò
rǎng mò
chūn mò
tà mò
shū mò
bīn mò
yì mò
fú mò
běn mò
chǒu mò
bǎi mò
xì mò
shǐ mò
ròu mò
bēi mò
jiǎn mò
rǒng mò
yuè mò
juàn mò
háo mò
shuāi mò
xiāng mò
zhōng mò
xiān mò
tóng mò
qǐ mò
sāng mò
qiè mò
biāo mò
qiǎn mò
miáo mò
shèn mò
jì mò
yǔ mò
qīn mò
qū mò
piě mò
sì mò
cūn mò
qīng mò
huī mò
shí mò
zhè mò
diān mò
xiàn mò
jiāo mò
qì mò
chōng mò
suì mò
piǎo mò
gāo mò
bì mò
míng mò
piān mò
huāng mò
méi mò
cháo mò
qiě mò
tōu mò
miǎo mò
nǔ mò
fèn mò
jù mò
gé mò
chá mò
duān mò
shǒu mò
yì mò
kuā mò
lín mò
nián mò
sú mò
chū mò
qiè mò
háo mò
yīn mò
mù mò
xiāng mò
yāo mò
biào mò
miǎo mò
shé mò
diān mò
yū mò
yá mò
yún mò
fā mò
wǎn mò
liú mò
⒈ 末等客人。用作谦词。
引《后汉书·逸民传·法真》:“以明府见待有礼,故敢自同宾末。”
宾bīn(1)(名)客人(跟‘主’相对):外~。(2)姓。
末读音:mò末mò(1)(名)东西的梢;尽头:年~。(2)(形)不是根本的重要的事物:~节。(3)(名)最后;终了;末尾:剧~|篇~。(4)(名)(~子、~儿 )细碎的或成面儿的东西:茶~。末mò(名)戏曲角色;扮演中年男子;京剧归入老生一类。