rǒng rén
rǒng jí
rǒng tà
rǒng fèi
rǒng cóng
rǒng màn
rǒng rǒng
rǒng jù
rǒng mò
rǒng rǎo
rǒng bīng
rǒng fàn
rǒng ruò
rǒng màn
rǒng dú
rǒng zhèng
rǒng cuǒ
rǒng wú
rǒng hào
rǒng nào
rǒng jiàn
rǒng máng
rǒng huì
rǒng bèn
rǒng qiè
rǒng dù
rǒng shí
rǒng pò
rǒng yàn
rǒng mí
rǒng liè
rǒng cháng
rǒng jí
rǒng ài
rǒng luàn
rǒng miù
rǒng zá
rǒng fù
rǒng chuò
rǒng jiāng
rǒng jù
rǒng jī
rǒng bàn
rǒng bǐ
rǒng zhí
rǒng cí
rǒng fù
rǒng shèng
rǒng nuò
rǒng liú
rǒng tà
rǒng kǒu
rǒng xì
rǒng suǒ
rǒng fán
rǒng yì
miáo mò
gāo mò
jìn mò
chǒu mò
sì mò
chōng mò
háo mò
mù mò
yì mò
bǎi mò
yún mò
zhú mò
tà mò
tōu mò
fā mò
chū mò
háo mò
jié mò
qū mò
tōu mò
biāo mò
yǔ mò
yū mò
duō mò
běn mò
shèn mò
rǒng mò
zhe mò
míng mò
tóng mò
miǎo mò
gé mò
nián mò
wǎn mò
miǎo mò
píng mò
jiāo mò
zhī mò
chá mò
shú mò
biào mò
sī mò
yīn mò
shuāi mò
lín mò
lín mò
fěn mò
jì mò
qiè mò
qiě mò
nǔ mò
xì mò
wǔ mò
fèn mò
jiǎn mò
nà mò
suì mò
méi mò
xiāng mò
kuā mò
qǐ mò
shǒu mò
chì mò
guì mò
liú mò
chūn mò
diān mò
ròu mò
qiū mò
zhōng mò
zhī mò
piǎo mò
shì mò
cūn mò
qīng mò
dǐ mò
piān mò
miǎo mò
tiān mò
fēng mò
jià mò
cuò mò
xiāng mò
rǎng mò
cháo mò
qì mò
qīn mò
bēi mò
qiǎn mò
jiè mo
shé mò
jù mò
nóng mò
bì mò
lì mò
wěi mò
sòng mò
xiǎo mò
fù mò
jié mò
xiàn mò
yá mò
dá mò
yì mò
sāng mò
dǎ mò
qī mò
jiàn mò
diān mò
shí mò
yōng mò
xiān mò
piě mò
duān mò
shū mò
yuè mò
jù mò
fú mò
zhōu mò
mù mò
fū mò
huī mò
shǐ mò
yāo mò
zhè mò
pò mò
chén mò
juàn mò
huāng mò
fēng mò
shū mò
sú mò
qiè mò
bīn mò
⒈ 亦作“冗末”。
⒉ 庸劣。
引《宋书·刘穆之传》:“﹝刘瑀﹞弹王僧达云:‘廕籍高华,人品宂末。’朝士莫不畏其笔端。”
⒊ 繁杂琐细。
引宋司马光《论钱穀宜归一札子》:“若以如此,户部事多官少,难以办集,即乞减户部冗末事务,付闲曹比司兼领。”
同“冗”。
末读音:mò末mò(1)(名)东西的梢;尽头:年~。(2)(形)不是根本的重要的事物:~节。(3)(名)最后;终了;末尾:剧~|篇~。(4)(名)(~子、~儿 )细碎的或成面儿的东西:茶~。末mò(名)戏曲角色;扮演中年男子;京剧归入老生一类。