xǐ xiào
kuò xiào
chǐ xiào
xī xiào
kǔ xiào
hān xiào
cháng xiào
dòu xiào
huān xiào
ēi xiào
qiào xiào
cǎn xiào
gòu xiào
èr xiào
dàn xiào
yàn xiào
bó xiào
wēi xiào
shān xiào
fā xiào
mǐn xiào
chī xiào
gān xiào
jiāo xiào
lè xiào
mǐn xiào
jī xiào
kān xiào
lěng xiào
qiǎn xiào
shǎ xiào
hōng xiào
àn xiào
nìng xiào
huān xiào
yǎn xiào
jiān xiào
duī xiào
yí xiào
lù xiào
guài xiào
xiè xiào
pò xiào
cháo xiào
chī xiào
yǔ xiào
jiǎo xiào
lù xiào
hái xiào
ké xiào
zéi xiào
yuè xiào
qīng xiào
hǎo xiào
shān xiào
gù xiào
jí xiào
diào xiào
guān xiào
xiāo xiào
wán xiào
dú xiào
shuō xiào
tiān xiào
qī xiào
kuì xiào
yǎ xiào
chī xiào
shěn xiào
nóng xiào
bǐ xiào
hòng xiào
diàn xiào
jīng xiào
hōng xiào
chēn xiào
jìng xiào
yí xiào
nì xiào
mài xiào
shǎng xiào
qiǎo xiào
táo xiào
bīn xiào
yán xiào
xī xiào
zhú xiào
wǎn xiào
chǎn xiào
huī xiào
hán xiào
mù xiào
xuè xiào
shàn xiào
xī xiào
qiàn xiào
pín xiào
ruǎn xiào
wā xiào
kě xiào
tán xiào
shàn xiào
qìng xiào
gāo xiào
huá xiào
níng xiào
pái xiào
mǎi xiào
fēi xiào
chī xiào
gē xiào
hān xiào
yíng xiào
guà xiào
jiàn xiào
shuǎ xiào
mǐn xiào
fù xiào
wǔ xiào
péi xiào
kuáng xiào
péi xiào
guǐ xiào
qiǎng xiào
huān xiào
kū xiào
gǎo xiào
yǎn xiào
huǐ xiào
yáng xiào
hāi xiào
fěi xiào
qǔ xiào
níng xiào
biǎn xiào
suǒ xiào
tōu xiào
yú xiào
yě xiào
xǔ xiào
qiè xiào
mèi xiào
pín xiào
dà xiào
nì xiào
guǐ xiào
tǎn xiào
xuān xiào
biàn xiào
liǎn xiào
cháo xiào
shuō xiào
辱笑;耻笑。
《史记·鲁仲连邹阳列传》:“﹝燕国﹞壤削主困,为天下僇笑。” 汉应劭《风俗通·皇霸·五伯》:“ 襄公不度德量力,慕名而不综实。六鶂五石,先著其异,覆军残身,终为僇笑。”《太平广记》卷四四八引唐元稹《莺莺传》:“昔殷之辛 、 周之幽 ,据百万之国,其势甚厚;然而一女子败之,溃其众,屠其身,至今为天下僇笑。” 梁启超《暴动与外国干涉》:“吾甚哀夫以光明俊伟之质,抑塞磊落之才,而误用其情,以为天下僇笑也。”
僇lù(1)(动)侮辱。(2)(动)同“戳”。
笑读音:xiào笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。