shuǎ dòu
shuǎ jiān
shuǎ qīng
shuǎ bǎ
shuǎ diāo
shuǎ qiào
shuǎ chù
shuǎ niáng
shuǎ xì
shuǎ dān
shuǎ huá
shuǎ hèng
shuǎ huò
shuǎ lài
shuǎ xiào
shuǎ mán
shuǎ jiāo
shuǎ qiāng
shuǎ jiā
shuǎ lóng
shuǎ diān
shuǎ piāo
shuǎ chā
shuǎ nào
shuǎ rén
shuǎ hóu
shuǎ lìng
shuǎ shuǐ
shuǎ zuǐ
shuǎ shì
shuǎ jiān
shuǎ huà
shuǎ yān
shuǎ zǐ
shuǎ xióng
shuō xiào
qīng xiào
níng xiào
biǎn xiào
bǐ xiào
xī xiào
gāo xiào
diàn xiào
mǎi xiào
chī xiào
cǎn xiào
pái xiào
xǐ xiào
pín xiào
qiǎo xiào
péi xiào
lè xiào
huān xiào
hòng xiào
xī xiào
cháo xiào
lù xiào
qī xiào
hái xiào
yě xiào
hāi xiào
qiàn xiào
cháo xiào
kuáng xiào
èr xiào
shàn xiào
yǎn xiào
gòu xiào
kān xiào
yí xiào
yíng xiào
huān xiào
níng xiào
jiǎo xiào
qiǎng xiào
fù xiào
yuè xiào
nóng xiào
hǎo xiào
shàn xiào
xǔ xiào
chǎn xiào
jī xiào
huǐ xiào
pò xiào
tǎn xiào
jiāo xiào
chī xiào
wán xiào
yàn xiào
hán xiào
ēi xiào
mǐn xiào
fēi xiào
kuò xiào
suǒ xiào
hān xiào
mù xiào
guǐ xiào
lěng xiào
ruǎn xiào
bó xiào
bīn xiào
wēi xiào
liǎn xiào
guān xiào
chēn xiào
hān xiào
guǐ xiào
mǐn xiào
shěn xiào
fěi xiào
shān xiào
diào xiào
huān xiào
guà xiào
qiào xiào
chī xiào
yǎ xiào
dà xiào
àn xiào
zhú xiào
biàn xiào
jiàn xiào
qǔ xiào
dàn xiào
fā xiào
gǎo xiào
kuì xiào
wā xiào
yáng xiào
gē xiào
shǎ xiào
nì xiào
huá xiào
nìng xiào
yí xiào
jìng xiào
qiǎn xiào
qiè xiào
wǔ xiào
nì xiào
yú xiào
jīng xiào
qìng xiào
zéi xiào
mǐn xiào
gù xiào
dòu xiào
xī xiào
yán xiào
hōng xiào
shuǎ xiào
kǔ xiào
kū xiào
táo xiào
yǎn xiào
xiāo xiào
dú xiào
cháng xiào
chī xiào
chǐ xiào
tán xiào
lù xiào
gān xiào
duī xiào
shǎng xiào
huī xiào
tōu xiào
wǎn xiào
shān xiào
ké xiào
mèi xiào
shuō xiào
xuè xiào
pín xiào
yǔ xiào
jiān xiào
péi xiào
kě xiào
xuān xiào
hōng xiào
mài xiào
guài xiào
jí xiào
xiè xiào
tiān xiào
耍笑shuǎxiào
(1) 开玩笑;戏弄
例同学们三五成群地在一起耍笑例他总爱耍笑人(.好工具)英joke; play a joke on sb.⒈ 逗乐、说笑。
引元无名氏《举案齐眉》第三折:“自小从来好耍笑,家中广有金银钞。”
《水浒传》第二一回:“你不来睬我,指望老娘一似闲常时,来陪你话,相伴你耍笑,我如今却不耍。”
清李渔《比目鱼·村卺》:“我们这边有个俗例,但是男女做亲,众人送入洞房,都要耍笑一场,俗名叫做‘炒喜’。”
⒉ 指供人消遣取乐的伎艺。
引《水浒传》第二十回:“我这女儿长得好模样,又会唱曲儿,省得诸般耍笑。”
⒊ 开玩笑;戏弄。
引明吴炳《画中人·示幻》:“这不是耍笑的,若不是叩天曹将妖氛逐遣,怎敢诵真言把神圣传宣。”
《儿女英雄传》第二一回:“这褚大娘子本就有些顽皮,不免要耍笑他。”
《小说选刊》1981年第9期:“我看出来,也许她没有耍笑我的意思。”
嘻笑玩耍。《水浒传.第二一回》:「我这女儿长得好模样,又会唱曲儿,省得诸般耍笑。」也作「笑耍」。
耍shuǎ(1)(动〈方〉玩;玩耍:让孩子到院子里~去。(2)(动)玩弄;戏弄:~花枪|~猴儿。(3)(动)施展;表现出来(多含贬义):~毛杆|~态度。(4)姓。
笑读音:xiào笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。