ké xiào
shǎ xiào
shàn xiào
chēn xiào
shǎng xiào
yǎn xiào
guài xiào
xī xiào
xiè xiào
tán xiào
lù xiào
shuǎ xiào
jī xiào
níng xiào
hān xiào
mǐn xiào
dà xiào
cǎn xiào
kuò xiào
hān xiào
qìng xiào
qiǎo xiào
ruǎn xiào
mǐn xiào
péi xiào
yí xiào
mài xiào
péi xiào
wēi xiào
qiè xiào
bīn xiào
tǎn xiào
mǐn xiào
yě xiào
yú xiào
kě xiào
xǔ xiào
pín xiào
kuáng xiào
shān xiào
dú xiào
mǎi xiào
hán xiào
kǔ xiào
gù xiào
ēi xiào
gāo xiào
hǎo xiào
nóng xiào
huān xiào
hòng xiào
yǎ xiào
hōng xiào
jīng xiào
xǐ xiào
guǐ xiào
fā xiào
biàn xiào
qiǎn xiào
huǐ xiào
jiǎo xiào
hāi xiào
wǎn xiào
gān xiào
mèi xiào
chǐ xiào
qiàn xiào
nì xiào
yáng xiào
cháo xiào
shàn xiào
pò xiào
wǔ xiào
hái xiào
fēi xiào
jí xiào
nì xiào
dàn xiào
èr xiào
chī xiào
cháng xiào
chī xiào
tōu xiào
chī xiào
yǎn xiào
huī xiào
zéi xiào
jiāo xiào
liǎn xiào
xiāo xiào
jìng xiào
huān xiào
diàn xiào
guà xiào
yuè xiào
wā xiào
chī xiào
xī xiào
fù xiào
lěng xiào
táo xiào
guǐ xiào
qiào xiào
bó xiào
cháo xiào
qiǎng xiào
shěn xiào
yǔ xiào
huá xiào
suǒ xiào
fěi xiào
xī xiào
kān xiào
bǐ xiào
yí xiào
kuì xiào
qīng xiào
jiàn xiào
pái xiào
nìng xiào
xuè xiào
hōng xiào
níng xiào
shuō xiào
yàn xiào
tiān xiào
yán xiào
diào xiào
qǔ xiào
lù xiào
qī xiào
chǎn xiào
àn xiào
biǎn xiào
gǎo xiào
pín xiào
dòu xiào
huān xiào
lè xiào
mù xiào
jiān xiào
wán xiào
shān xiào
kū xiào
yíng xiào
gòu xiào
shuō xiào
xuān xiào
duī xiào
zhú xiào
guān xiào
gē xiào
(.好工具)耻笑chǐxiào
(1) 轻视和讥笑
例欲收兵回,又恐被蜀兵耻笑。——《三国演义》英sneer at;hold sb. to ridicule⒈ 亦作“耻笑”。鄙视嘲笑。
引唐张鷟《朝野佥载》卷五:“左金吾大将军程伯献 、少府监冯绍正二人直就力士母丧前披髮哭,甚於己亲。朝野闻之,不胜耻笑。”
元高文秀《渑池会》第一折:“倘若与他交锋,若俺军不利,枉惹各国耻笑。”
《水浒传》第五二回:“今日既到山寨,便休记心,只顾同心协助,共兴大义,休教外人耻笑。”
邓拓《燕山夜话·三种诸葛亮》:“冒充诸葛亮,假装诸葛亮,是吓不住人的,总会有一天要原形毕露,被天下人所耻笑。”
讥笑、看不起。
耻chǐ(1)(形)羞愧:可~|知~。(2)(形)耻辱:奇~大辱|引以为~。
笑读音:xiào笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。