mǐn rán
mǐn jiē
mǐn dào
mǐn qiē
mǐn shì
mǐn xiào
mǐn shāng
mǐn pín
mǐn mǐn
mǐn āi
mǐn lián
mǐn hàn
mǐn jiù
mǐn kuì
mǐn jí
mǐn niàn
mǐn hù
mǐn cè
mǐn yòu
mǐn jì
mǐn tòng
mǐn xù
mǐn tàn
mǐn liàng
mǐn jiàn
mǐn mò
mǐn xī
mǐn xiōng
jiāo xiào
kuò xiào
gòu xiào
bǐ xiào
guài xiào
hāi xiào
péi xiào
kū xiào
jīng xiào
shuō xiào
hōng xiào
wā xiào
diào xiào
àn xiào
lěng xiào
qiǎng xiào
suǒ xiào
ēi xiào
huān xiào
cháng xiào
huān xiào
yǎ xiào
xiāo xiào
hǎo xiào
yí xiào
kān xiào
shàn xiào
hán xiào
qī xiào
tǎn xiào
wēi xiào
fēi xiào
yǔ xiào
hān xiào
bó xiào
gē xiào
fěi xiào
yáng xiào
huǐ xiào
mù xiào
nì xiào
lù xiào
diàn xiào
yàn xiào
xuè xiào
pín xiào
mǎi xiào
huī xiào
zéi xiào
shuō xiào
qiào xiào
jī xiào
chǎn xiào
níng xiào
èr xiào
yě xiào
shuǎ xiào
ké xiào
lè xiào
fù xiào
kuì xiào
pò xiào
tán xiào
qiǎo xiào
xǔ xiào
xī xiào
xuān xiào
dú xiào
shān xiào
xiè xiào
qiǎn xiào
kě xiào
qǔ xiào
biàn xiào
nìng xiào
shàn xiào
bīn xiào
cháo xiào
biǎn xiào
péi xiào
liǎn xiào
fā xiào
wán xiào
qiè xiào
tōu xiào
jìng xiào
hái xiào
táo xiào
qìng xiào
gù xiào
yǎn xiào
gān xiào
pái xiào
nóng xiào
huá xiào
ruǎn xiào
yǎn xiào
cǎn xiào
qīng xiào
xī xiào
níng xiào
chēn xiào
tiān xiào
nì xiào
zhú xiào
chī xiào
wǎn xiào
lù xiào
yíng xiào
hān xiào
chǐ xiào
guān xiào
mǐn xiào
guà xiào
mài xiào
qiàn xiào
kuáng xiào
jiān xiào
guǐ xiào
jí xiào
xǐ xiào
chī xiào
mǐn xiào
kǔ xiào
huān xiào
shěn xiào
chī xiào
gǎo xiào
mèi xiào
gāo xiào
yuè xiào
duī xiào
cháo xiào
shǎng xiào
pín xiào
chī xiào
jiǎo xiào
jiàn xiào
hòng xiào
dàn xiào
wǔ xiào
yán xiào
mǐn xiào
yú xiào
dòu xiào
dà xiào
yí xiào
hōng xiào
shān xiào
guǐ xiào
shǎ xiào
xī xiào
⒈ 怜悯讪笑;可怜亦复可笑。
引唐韩愈《答崔立之书》:“僕见险不能止,动不得时,颠顿狼狈,失其所操持,困不知变,以至辱於再三,君子小人之所悯笑,天下之所背而驰者也。”
宋苏舜钦《乞纳谏书》:“臣区区以此言达於冕旒者,非不知出口祸从,为众悯笑,盖欲陛下一悟,则天下蒙福。”
明杨慎《词品·陈季常》:“观此则季常,载侍女以远游,及暮年甘於枯寂,盖有所制而然,亦可悯笑也哉!”
鲁迅《华盖集·“公理”的把戏》:“半年的事,几个的人,就这么矛盾支离,实在可以使人悯笑。”
悯mǐn(1)(动)怜悯:其情可~。(2)(动)〈书〉忧愁:杞天~人。
笑读音:xiào笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。