mǐn rán
mǐn xī
mǐn mèn
mǐn miǎn
mǐn rén
mǐn tiān
mǐn mǐn
mǐn xiào
mǐn niàn
mǐn hēi
mǐn dào
mǐn qiān
mǐn cān
mǐn mián
mǐn chá
mǐn xiōng
mǐn mò
mǐn mǎ
mǐn wèi
mǐn huǐ
mǐn shāng
mǐn chá
mǐn zǐ
mǐn miǎn
mǐn yǔ
mǐn láo
mǐn lián
mǐn kù
mǐn yōu
jiǎo xiào
nì xiào
diào xiào
cháo xiào
kuáng xiào
yǎ xiào
péi xiào
kě xiào
èr xiào
xī xiào
shěn xiào
hòng xiào
dà xiào
kuì xiào
shuǎ xiào
dàn xiào
shǎ xiào
chǎn xiào
bó xiào
huān xiào
chēn xiào
huǐ xiào
bīn xiào
yí xiào
chī xiào
yě xiào
jí xiào
dú xiào
hāi xiào
lěng xiào
fěi xiào
qī xiào
yàn xiào
xǐ xiào
shuō xiào
tiān xiào
qiǎn xiào
shān xiào
lè xiào
jìng xiào
wǔ xiào
nóng xiào
lù xiào
qǔ xiào
gān xiào
huān xiào
níng xiào
tán xiào
pín xiào
nìng xiào
qìng xiào
pò xiào
fù xiào
cháo xiào
xuè xiào
guǐ xiào
yuè xiào
cháng xiào
kū xiào
qiè xiào
qīng xiào
wǎn xiào
huī xiào
duī xiào
wán xiào
mǐn xiào
chī xiào
gē xiào
qiàn xiào
gǎo xiào
wā xiào
shān xiào
pín xiào
yǎn xiào
hān xiào
ruǎn xiào
guǐ xiào
hǎo xiào
shǎng xiào
tǎn xiào
yǎn xiào
guà xiào
gù xiào
gāo xiào
bǐ xiào
jiàn xiào
yán xiào
xiāo xiào
lù xiào
mèi xiào
shàn xiào
kǔ xiào
cǎn xiào
yíng xiào
tōu xiào
mài xiào
gòu xiào
nì xiào
huān xiào
shuō xiào
jīng xiào
níng xiào
péi xiào
xuān xiào
mǐn xiào
wēi xiào
chī xiào
hái xiào
jiāo xiào
chǐ xiào
huá xiào
dòu xiào
hōng xiào
biǎn xiào
qiào xiào
jiān xiào
mù xiào
mǎi xiào
hōng xiào
biàn xiào
suǒ xiào
yáng xiào
zhú xiào
xiè xiào
jī xiào
àn xiào
zéi xiào
diàn xiào
xī xiào
chī xiào
ēi xiào
hán xiào
liǎn xiào
qiǎo xiào
ké xiào
fā xiào
mǐn xiào
xī xiào
xǔ xiào
kān xiào
kuò xiào
qiǎng xiào
guān xiào
fēi xiào
guài xiào
yí xiào
táo xiào
yǔ xiào
pái xiào
shàn xiào
yú xiào
hān xiào
⒈ 怜悯嘲笑。
引汉何休《<春秋公羊传注>序》:“是以讲诵师言至於百万犹有不解,时加酿嘲辞,援引他经失其句读,以无为有,甚可閔笑者,不可胜记也。”
宋司马光《名苑序》:“至有依声袭韵,强为立理,诚可閔笑者甚众。”
严复《原强》:“不然,何所论之怪诞不经,独不虑旁观者之閔笑也。”
闵mǐn(1)(动)忧患;忧愁。(2)(动)怜恤。(名)姓。
笑读音:xiào笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。