yù qióng
lòu qióng
yōu qióng
zhì qióng
fèng qióng
dào qióng
yīn qióng
shī qióng
kū qióng
zhuāng qióng
zhèn qióng
jiǒng qióng
lóng qióng
huì qióng
cí qióng
shòu qióng
yán qióng
è qióng
jié qióng
bù qióng
duǒ qióng
jiàn qióng
shēn qióng
yù qióng
tú qióng
dà qióng
jiāo qióng
sòng qióng
guān qióng
qióng qióng
jì qióng
jī qióng
jì qióng
jiù qióng
wáng qióng
sì qióng
wēi qióng
míng qióng
cí qióng
wú qióng
jīng qióng
jiū qióng
qìng qióng
yīn qióng
jīn qióng
líng qióng
dá qióng
pín qióng
hé qióng
jī qióng
qí qióng
wú qióng
lǎo qióng
qín qióng
duī qióng
niǎo qióng
gēn qióng
è qióng
zhèn qióng
tōng qióng
zhān qióng
sù qióng
jiān qióng
chǐ qióng
tú qióng
dān qióng
yǒu qióng
gù qióng
liáo qióng
dīng qióng
è qióng
wú qióng
hùn qióng
ài qióng
jī qióng
ān qióng
kùn qióng
chì qióng
gū qióng
chōng qióng
⒈ 谓方法用尽,本能使完。
引宋叶绍翁《四朝闻见录·宫鸦》:“修内司诸儿聚弹射而驱之……未几,鸦復如初,弹者技穷。”
《续资治通鉴纲目·宋高宗绍兴十年》:“飞留大军於潁昌,命诸将分道出战,自以轻骑驻郾城,兵势甚鋭, 兀术大惧,会诸帅欲併力一战, 飞闻之,曰:‘ 金人技穷矣!’”
清孙雨林《皖江血·屈杀》:“伊无可奈何,技穷术尽,竟硬科儂罪,加以死刑。”
技能用尽。指已难有新作为。
如:「黔驴技穷」。
技jì(名)技能;本领。
穷读音:qióng穷qióng(1)(形)缺乏生产资料和生活资料;没有钱:~困|~苦|~国。(2)(形)穷尽:无~无尽|理屈辞~|日暮途~。(3)(形)用尽、费尽:~兵黩武|~目远望。(4)(形)彻底(追究):~究|~追猛打。(5)(形)极端:~凶极恶|~奢极侈。