zūn chǐ
lì chǐ
jī chǐ
yòu chǐ
jiù chǐ
huǐ chǐ
guǐ chǐ
xuàn chǐ
chún chǐ
hòu chǐ
bù chǐ
lěng chǐ
xiē chǐ
xù chǐ
yá chǐ
wèi chǐ
hán chǐ
jì chǐ
xiè chǐ
yǎo chǐ
fàn chǐ
tóng chǐ
héng chǐ
huō chǐ
ràng chǐ
gǒu chǐ
lùn chǐ
tiáo chǐ
mù chǐ
wù chǐ
gēng chǐ
kǒu chǐ
qǐ chǐ
jiù chǐ
shé chǐ
nián chǐ
bèi chǐ
qiè chǐ
qǐ chǐ
yáng chǐ
zhì chǐ
qí chǐ
shuāng chǐ
zhǒng chǐ
líng chǐ
hēi chǐ
shùn chǐ
shí chǐ
fó chǐ
guà chǐ
fā chǐ
lù chǐ
jū chǐ
tiě chǐ
hào chǐ
pián chǐ
niè chǐ
mào chǐ
xiāng chǐ
bó chǐ
bìng chǐ
lǚ chǐ
mǎ chǐ
jiáo chǐ
shuāi chǐ
qī chǐ
rǔ chǐ
mù chǐ
péng chǐ
shēng chǐ
yǎng chǐ
dé chǐ
qǔ chǐ
huò chǐ
yú chǐ
shèng chǐ
wàng chǐ
bǎn chǐ
quǎn chǐ
zhuàng chǐ
zhù chǐ
bī chǐ
xiàng chǐ
mén chǐ
bān chǐ
shū chǐ
bāo chǐ
ní chǐ
lì chǐ
jì chǐ
juàn chǐ
shǎo chǐ
ní chǐ
tiáo chǐ
qí chǐ
bǎn chǐ
zhì chǐ
mò chǐ
róng chǐ
yù chǐ
jìn chǐ
ér chǐ
jù chǐ
jiá chǐ
jiàn chǐ
guì chǐ
cì chǐ
ní chǐ
yàn chǐ
lì chǐ
jiǎo chǐ
xiāng chǐ
lā chǐ
miàn chǐ
huì chǐ
sù chǐ
xiǎo chǐ
jiāo chǐ
niè chǐ
fǎn chǐ
lún chǐ
kòu chǐ
xù chǐ
diān chǐ
záo chǐ
fú chǐ
mò chǐ
yú chǐ
kòu chǐ
bīng chǐ
jiàn chǐ
yìn chǐ
chèn chǐ
yín chǐ
屐底的齿。
指(.好工具)足迹;游踪。
指履声,脚步声。
⒈ 屐底的齿。
引《晋书·王述传》:“鸡子圆转不止,便下牀以屐齿踏之,又不得。”
唐独孤及《山中春思》诗:“花落没屐齿,风动羣不香。”
宋司马光《和范景仁谢寄西游行记》之二:“缘苔躡蔓知多少,千里归来屐齿苍。”
清赵翼《哭王述庵侍郎》诗:“蒲褐山房緑树阴,中有两人屐齿迹。”
⒉ 指足迹;游踪。
引宋张孝祥《水龙吟·过浯溪》词:“漫郎宅里,中兴碑下,应留屐齿。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷四:“国初常熟多画师。有黄鼎者,足跡半天下……故所作多离奇俶诡,为古人屐齿所不到。”
⒊ 指履声,脚步声。
引明王世贞《曾太学携酒见访作》诗:“花宫寂无事,屐齿破高眠。”
清吴伟业《九峰草堂歌》:“屐齿俄闻到茂先,一坐倾靡再张饮。”
木屐底下凸出像齿的部分。
屐jī(1)(名)木头鞋。(2)(名)泛指鞋。
齿读音:chǐ齿chǐ(1)(名)人和高等动物咀嚼食物的器官;由坚固的骨组织和釉质构成。通称牙或牙齿。(2)(名)(~儿)物体上齿形的部分:锯~儿|梳~儿。(3)(形)带齿儿的:~轮。(4)(名)〈书〉年龄:~德俱尊。(5)(动)〈书〉说到;提起:~及(说到;提及)|不足~数。