xí shì
xí chén
xí jìng
xí shú
xí sòng
xí wán
xí kǎn
xí xí
xí hào
xí dǎo
xí dǔ
xí jìn
xí bì
xí cháng
xí niǔ
xí dé
xí yáng
xí yòng
xí jiàn
xí gù
xí chí
xí jiào
xí liàn
xí qì
xí yì
xí cí
xí róng
xí fù
xí tí
xí luàn
xí yì
xí lè
xí dǔ
xí kè
xí shàng
xí jiā
xí rěn
xí xíng
xí yáng
xí xué
xí róng
xí yuán
xí wén
xí guàn
xí chá
xí tài
xí fú
xí dìng
xí xìng
xí liú
xí fēng
xí sú
xí guàn
xí rǎn
xióng cháng
fán cháng
guàn cháng
zhèn cháng
yì cháng
chǔ cháng
jū cháng
bān cháng
biàn cháng
zhān cháng
sù cháng
shí cháng
yuè cháng
lóng cháng
yì cháng
qì cháng
rú cháng
lián cháng
gù cháng
kào cháng
xù cháng
diǎn cháng
fǎn cháng
tōng cháng
xún cháng
lún cháng
jīng cháng
ní cháng
shùn cháng
shǎo cháng
xù cháng
fú cháng
yōng cháng
zhēn cháng
bó cháng
shèng cháng
luò cháng
jiù cháng
xí cháng
guān cháng
bù cháng
fěi cháng
jīng cháng
héng cháng
wán cháng
fēi cháng
qí cháng
suí cháng
dá cháng
hún cháng
mí cháng
tài cháng
zǎi cháng
guāi cháng
píng cháng
guó cháng
xún cháng
wú cháng
měi cháng
bǐng cháng
gǎi cháng
yǔ cháng
gǔ cháng
zhèng cháng
jù cháng
luàn cháng
yǒu cháng
mèng cháng
gù cháng
qí cháng
ān cháng
fàn cháng
zhào cháng
chāo cháng
tóng cháng
chèn cháng
cháo cháng
liáng cháng
fèng cháng
chě cháng
qíng cháng
qǐng cháng
dà cháng
guǐ cháng
wǎng cháng
guì cháng
duàn cháng
shū cháng
bèi cháng
rì cháng
xián cháng
jiǎo cháng
shǒu cháng
yī cháng
xí cháng
gāng cháng
shēng cháng
jiā cháng
nián cháng
wéi cháng
hé cháng
chōng cháng
shí cháng
sān cháng
bǎi cháng
wǔ cháng
mín cháng
shī cháng
jiǔ cháng
nì cháng
⒈ 经常。
引北魏郦道元《水经注·河水一》:“西四十里有风山,上有穴如轮,风气萧瑟,习常不止。”
清蒲松龄《聊斋志异·莲香》:“生闻其语,始知狐鬼皆真,幸习常见惯,颇不为骇。”
⒉ 因顺常道。
引《老子》:“见小曰明,守柔曰强。用其光,復归其明,无遗身殃,是谓习常。”
⒊ 沿袭旧章;遵循常规。
引《史记·乐书》:“孝惠、孝文、孝景无所增更,於乐府习常肄旧而已。”
《周书·苏绰传》:“诸如此辈,悉宜罢黜,无得习常。”
宋司马光《文潞公家庙碑》:“公卿亦安故习常,得諉以为辞,无肯唱众为之者。”
习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。