wǔ cháo
wǔ chén
wǔ zhāi
wǔ pái
wǔ wǔ
wǔ fàn
wǔ shàng
wǔ jiē
wǔ yá
wǔ cān
wǔ guàn
wǔ jì
wǔ huǒ
wǔ qǐn
wǔ hòu
wǔ gòng
wǔ jiào
wǔ kè
wǔ lòu
wǔ pào
wǔ shì
wǔ dá
wǔ yè
wǔ dǔn
wǔ yǐng
wǔ dào
wǔ qiáo
wǔ cháo
wǔ fàn
wǔ chá
wǔ jì
wǔ yíng
wǔ jiān
wǔ shí
wǔ xiāo
wǔ cuò
wǔ fàn
wǔ shǔ
wǔ shuì
wǔ jiǎng
wǔ chū
wǔ zhuǎn
wǔ zhěn
wǔ gē
fā jiǎng
xuān jiǎng
nuǎn jiǎng
lǐng jiǎng
qǐ jiǎng
zhōng jiǎng
shú jiǎng
tán jiǎng
shì jiǎng
duì jiǎng
yóu jiǎng
sòng jiǎng
kè jiǎng
yán jiǎng
quàn jiǎng
chuàn jiǎng
fù jiǎng
shè jiǎng
qiū jiǎng
xiǎo jiǎng
zhāi jiǎng
zhǔ jiǎng
mò jiǎng
sēng jiǎng
tōng jiǎng
shuō jiǎng
cān jiǎng
shì jiǎng
dōu jiǎng
zhèng jiǎng
duàn jiǎng
xùn jiǎng
jìn jiǎng
cháo jiǎng
xiào jiǎng
fèi jiǎng
xuán jiǎng
kāi jiǎng
kuā jiǎng
dēng jiǎng
lùn jiǎng
yǎn jiǎng
wǔ jiǎng
chán jiǎng
bō jiǎng
zhào jiǎng
chuán jiǎng
dǎ jiǎng
yán jiǎng
màn jiǎng
⒈ 古代经筵讲官于秋季中午为帝王进讲经史。
引清侯方域《豫省试策一》:“春讲开於二月,暂輟於五月;秋讲开於八月,暂輟於十月,然犹有日讲,又午讲於煖阁。”
午wǔ(1)(名)地支的第七位。参看〔干支〕。(2)(名)白天十二点:~时|正~。
讲读音:jiǎng讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。