xùn tǎo
xùn móu
xùn tiáo
xùn dū
xùn hú
xùn gé
xùn dǎo
xùn jiě
xùn qì
xùn gù
xùn lǐng
xùn liàn
xùn xué
xùn cí
xùn jù
xùn cóng
xùn xù
xùn jīng
xùn lìng
xùn gǔ
xùn xié
xùn lì
xùn miǎn
xùn hú
xùn zé
xùn jiǎng
xùn jǐng
xùn ài
xùn bīng
xùn dí
xùn cái
xùn hù
xùn yì
xùn fǎ
xùn yǎ
xùn zhé
xùn zé
xùn nóng
xùn yù
xùn chéng
xùn jiǎng
xùn zhòu
xùn huǐ
xùn fá
xùn lǚ
xùn duì
xùn mín
xùn yuè
xùn shì
xùn shì
xùn huà
xùn guī
xùn kè
xùn cí
xùn bì
xùn diǎn
xùn jí
xùn bǎo
xùn sù
xùn zǐ
xùn zhù
xùn mó
xùn kāi
xùn shī
xùn shú
xùn lì
xùn zì
xùn liàn
xùn huì
xùn chì
xùn jiàn
xùn lí
xùn dào
xùn yù
xùn yòu
xùn chì
xùn shì
xùn méng
xùn xīn
xùn chì
xùn jiào
xùn liàn
xùn jiè
xùn chì
xùn jiǎng
xùn gào
xùn fǔ
xùn jiè
xùn zhèng
xùn fàn
xùn lǜ
xùn zú
xùn shí
xùn xíng
xùn dú
chuán jiǎng
shú jiǎng
zhǔ jiǎng
zhào jiǎng
dōu jiǎng
màn jiǎng
cháo jiǎng
wǔ jiǎng
quàn jiǎng
mò jiǎng
shè jiǎng
fèi jiǎng
cān jiǎng
duàn jiǎng
yóu jiǎng
xùn jiǎng
sòng jiǎng
yǎn jiǎng
sēng jiǎng
zhōng jiǎng
kāi jiǎng
yán jiǎng
yán jiǎng
kuā jiǎng
zhèng jiǎng
shì jiǎng
xuán jiǎng
tán jiǎng
kè jiǎng
xiào jiǎng
jìn jiǎng
nuǎn jiǎng
chuàn jiǎng
shuō jiǎng
duì jiǎng
qiū jiǎng
dǎ jiǎng
lùn jiǎng
xuān jiǎng
bō jiǎng
xiǎo jiǎng
shì jiǎng
fā jiǎng
zhāi jiǎng
fù jiǎng
dēng jiǎng
qǐ jiǎng
chán jiǎng
lǐng jiǎng
tōng jiǎng
⒈ 谓讲经说法。 明袁宏道《题宝公册》:“释氏三业,谓身、口、意。
引宝公之身,则浄业也; 宝公之口,则训讲也; 宝公之意,则参直指禪学无上大道也。”
1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。
讲读音:jiǎng讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。