lián wǔ
lián wéi
lián wài
lián bù
lián yā
lián é
lián yī
lián xiá
lián guān
lián gōu
lián gōu
lián lóng
lián sì
lián bō
lián jīng
lián zi
lián juàn
lián huǎng
lián nèi
lián mù
lián mù
lián shì
lián zhèng
lián lóng
lián wéi
lián bó
shù jīng
fēng jīng
lián jīng
yún jīng
wáng jīng
guǐ jīng
kàng jīng
xīn jīng
qián jīng
mí jīng
zhān jīng
máo jīng
dào jīng
qí jīng
bāo jīng
fú jīng
cuì jīng
míng jīng
lián jīng
sī jīng
suí jīng
xuán jīng
shàn jīng
gān jīng
yáo jīng
gōng jīng
jié jīng
diàn jīng
wǔ jīng
huí jīng
liú jīng
pèi jīng
fēng jīng
lóng jīng
kè jīng
gàn jīng
hòu jīng
xiàn jīng
yáng jīng
shén jīng
tí jīng
ní jīng
qǐng jīng
huī jīng
dān jīng
qīng jīng
ní jīng
wén jīng
luán jīng
huò jīng
sān jīng
yóu jīng
biǎo jīng
zhù jīng
zhào jīng
lí jīng
xíng jīng
liǔ jīng
chǒng jīng
máo jīng
wēi jīng
lín jīng
⒈ 帘端所缀之布帛。亦泛指帘幕。
引唐白居易《旧房》诗:“牀帷半故帘旌断,仍是初寒欲夜时。”
唐李商隐《正月崇让宅》诗:“蝙拂帘旌终展转,鼠翻牕网小惊猜。”
冯浩笺注:“帘旌,帘端施帛也。”
元张可久《天净沙·清明日郊行》曲:“碧桃花下帘旌,緑杨影里旗亭。”
清龚自珍《菩萨鬘》词:“行云欲度帘旌去,啼花恨草无重数。”
帘lián(1)(~儿)(名)用布做成的望子:酒~。(2)(~儿)(名)用布、竹子或苇子等做的有遮蔽作用的器物:竹~|窗~儿|门~儿。
旌读音:jīng旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。