zhào jīng
fú jīng
máo jīng
ní jīng
bāo jīng
sān jīng
zhān jīng
fēng jīng
lián jīng
lián jīng
qǐng jīng
zhù jīng
dào jīng
lóng jīng
xīn jīng
gàn jīng
wǔ jīng
jié jīng
fēng jīng
huò jīng
qí jīng
shàn jīng
shén jīng
pèi jīng
wáng jīng
shù jīng
wēi jīng
gōng jīng
hòu jīng
biǎo jīng
qīng jīng
guǐ jīng
luán jīng
qián jīng
lín jīng
wén jīng
míng jīng
kè jīng
gān jīng
yún jīng
xiàn jīng
xíng jīng
huí jīng
xuán jīng
liú jīng
diàn jīng
cuì jīng
yáo jīng
kàng jīng
liǔ jīng
máo jīng
chǒng jīng
sī jīng
mí jīng
ní jīng
lí jīng
huī jīng
dān jīng
yáng jīng
tí jīng
suí jīng
yóu jīng
⒈ 本为指挥旗。后多指将帅之旗。
引《三国志·蜀志·先主传》“曹公东征先主,先主败绩” 裴松之注引晋王沉《魏书》:“﹝先主﹞自将数十骑出望公军,见麾旌,便弃众而走。”
⒉ 引申为旗仗。
引《隋书·音乐志中》:“鑾轩循辙,麾旌復路。”
麾huī(1)本义:(名)古代指挥军队的旗子。(2)(动)〈书〉指挥(军队)。
旌读音:jīng旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。