xiàn méi
xiàn dào
xiàn jiǔ
xiàn duàn
xiàn hóu
xiàn lí
xiàn guān
xiàn rén
xiàn yǐn
xiàn zhǎng
xiàn chéng
xiàn shì
xiàn zūn
xiàn xiàn
xiàn kǎo
xiàn gòu
xiàn wèi
xuán fǎ
xiàn báo
xiàn bàn
xiàn jī
xiàn hú
xuán chē
xiàn yóu
xiàn fú
xiàn pèi
xiàn jiā
xiàn jīng
xiàn shuǐ
xiàn bó
xiàn liáng
xiàn yì
xiàn pǔ
xiàn nèi
xiàn bǎi
xiàn jiě
xiàn chéng
xiàn qí
xiàn fèn
xiàn fēng
xiàn fǎ
xuán qìng
xiàn lìng
xiàn chuán
xiàn jīng
xiàn lì
xiàn chún
xiàn shī
xiàn qìng
xiàn mìng
xiàn bǐ
xiàn péng
xiàn zhì
xiàn jī
xiàn sì
xiàn gǔ
xiàn zhì
kàng jīng
huí jīng
yún jīng
huò jīng
kè jīng
bāo jīng
sī jīng
gān jīng
fēng jīng
dān jīng
shù jīng
qǐng jīng
wén jīng
máo jīng
lián jīng
liú jīng
hòu jīng
míng jīng
qīng jīng
diàn jīng
yóu jīng
máo jīng
luán jīng
fú jīng
dào jīng
tí jīng
ní jīng
mí jīng
lián jīng
wáng jīng
shàn jīng
zhào jīng
fēng jīng
jié jīng
ní jīng
lí jīng
huī jīng
zhān jīng
xíng jīng
xuán jīng
wēi jīng
gōng jīng
yáng jīng
gàn jīng
chǒng jīng
guǐ jīng
lóng jīng
zhù jīng
qián jīng
suí jīng
yáo jīng
liǔ jīng
xīn jīng
wǔ jīng
sān jīng
shén jīng
pèi jīng
biǎo jīng
qí jīng
cuì jīng
xiàn jīng
lín jīng
⒈ 亦作“县旍”。
⒉ 悬挂空中随风飘荡的旌旗。
引《史记·苏秦列传》:“寡人卧不安席,食不甘味,心摇摇然如县旌而无所终薄。”
⒊ 悬挂旌旗。喻标榜。
引《后汉书·崔駰传》:“叫呼衒鬻,县旌自表,非随和之宝也。”
⒋ 指进军。
引《汉书·陈汤传》:“县旌万里之外,扬威昆山之西。”
《三国志·吴志·吴主传》“刘备薨于白帝” 裴松之注引三国吴韦昭《吴书》:“文帝问曰:‘ 吴王若欲脩宿好,宜当厉兵江关,县旍巴蜀,而闻復遣脩好,必有变故。’”
1. 行政区划单位,旧时属于州、府、道,现由直辖市、地级市、自治州等领导。
2. 姓
旌读音:jīng旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。