kàng mù
kàng cè
kàng fèn
kàng zhuāng
kàng xīn
kàng yuán
kàng yán
kàng méi
kàng shēng
kàng lì
kàng hūn
kàng dá
kàng jiǎo
kàng lùn
kàng yìng
kàng dí
kàng yán
kàng duì
kàng léng
kàng wéi
kàng lǎng
kàng kuàng
kàng diàn
kàng xí
kàng shū
kàng shì
kàng pò
kàng qíng
kàng cí
kàng chén
kàng liáng
kàng mìng
kàng rán
kàng nì
kàng jí
kàng fèn
kàng jī
kàng ái
kàng bào
kàng shēn
kàng fàn
kàng dīng
kàng gāo
kàng shǒu
kàng yù
kàng mài
kàng wán
kàng yuè
kàng gǔ
kàng yīn
kàng zhāng
kàng jué
kàng yì
kàng qīn
kàng jì
kàng zhàn
kàng lǐ
kàng jǐng
kàng huái
kàng zú
kàng yù
kàng liè
kàng měi
kàng huó
kàng jìn
kàng zhēng
kàng yì
kàng shuì
kàng zhì
kàng yào
kàng zhèn
kàng biàn
kàng zāi
kàng làng
kàng fú
kàng dòu
kàng sù
kàng xìng
kàng duó
kàng shuǐ
kàng jié
kàng ǒu
kàng zhì
kàng lì
kàng cí
kàng jiǎo
kàng nǐ
kàng zāng
kàng bīng
kàng juān
kàng zhí
kàng hàn
kàng biǎo
kàng zhèng
kàng jù
kàng shǒu
kàng shǔ
kàng shé
kàng tǐ
kàng hóu
kàng lào
kàng zū
kàng jīng
kàng héng
kàng yǐn
kàng xíng
kàng yì
kàng xiǎng
kàng sǒng
kàng zhuì
kàng jīng
kàng héng
kàng yáng
hòu jīng
zhù jīng
ní jīng
míng jīng
lián jīng
fēng jīng
dào jīng
zhān jīng
sī jīng
ní jīng
yáo jīng
yún jīng
fēng jīng
huí jīng
qí jīng
lián jīng
huī jīng
dān jīng
gōng jīng
biǎo jīng
kàng jīng
yáng jīng
wēi jīng
máo jīng
lí jīng
guǐ jīng
lóng jīng
wáng jīng
sān jīng
qǐng jīng
jié jīng
qīng jīng
xíng jīng
suí jīng
xuán jīng
luán jīng
tí jīng
wǔ jīng
liǔ jīng
huò jīng
gān jīng
kè jīng
liú jīng
shén jīng
yóu jīng
qián jīng
shù jīng
bāo jīng
fú jīng
diàn jīng
gàn jīng
chǒng jīng
mí jīng
máo jīng
wén jīng
lín jīng
cuì jīng
xiàn jīng
pèi jīng
zhào jīng
xīn jīng
shàn jīng
举旗。
⒈ 举旗。
引《汉书·终军传》:“票骑抗旌, 昆邪右衽。”
三国魏曹植《应诏诗》:“前驱举燧,后乘抗旌。”
晋石崇《王明君词》:“辞诀未及终,前驱已抗旌。”
元杨载《送张宣抚使岭南》诗:“抗旌辞朝野,击楫渡湘川。”
抗kàng(1)(动)抵抗;抵挡:顽~|抵~|~日战争。(2)(动)拒绝;抗拒:~命|~租。(3)(动)对等:~衡|分庭~礼。
旌读音:jīng旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。