tí jīng
huī jīng
lóng jīng
biǎo jīng
lián jīng
máo jīng
fēng jīng
fú jīng
yóu jīng
gōng jīng
diàn jīng
ní jīng
chǒng jīng
yún jīng
kàng jīng
wǔ jīng
yáo jīng
lí jīng
qí jīng
gān jīng
lián jīng
máo jīng
lín jīng
hòu jīng
suí jīng
qián jīng
shàn jīng
bāo jīng
dào jīng
qīng jīng
luán jīng
wáng jīng
fēng jīng
wén jīng
cuì jīng
huí jīng
huò jīng
xiàn jīng
qǐng jīng
zhān jīng
xīn jīng
jié jīng
shén jīng
mí jīng
sān jīng
xíng jīng
sī jīng
kè jīng
liú jīng
gàn jīng
guǐ jīng
pèi jīng
xuán jīng
dān jīng
míng jīng
shù jīng
wēi jīng
liǔ jīng
zhù jīng
yáng jīng
ní jīng
zhào jīng
⒈ 相传仙人以云霞为旗帜。
引《楚辞·刘向<九叹·远逝>》:“举霓旌之墆翳兮,建黄纁之总旄。”
王逸注:“扬赤霓以为旌。”
前蜀韦庄《喜迁莺》词:“香满衣,云满路,鸞凤绕身飞舞。霓旌絳节一羣羣,引见玉华君。”
宋钱易《南部新书》癸:“高駢在淮南,有贄歌者,末章云:五色真龙上汉时,愿把霓旌引烟策。”
明夏完淳《观涛》诗:“海女霓旌乍有无,雷鼓填填屏翳怒。”
⒉ 缀有五色羽毛的旗帜,为古代帝王仪仗之一。亦借指帝王。
引唐杜甫《哀江头》诗:“忆昔霓旌下南苑,苑中万物生颜色。”
明陆采《怀香记·假公荐举》:“閶闔欲开,霓旌飘颻乎翠树;冕旒方坐,仙仗森簇于丹墀。”
一种仪仗。以五采羽毛装饰的旗帜,因像虹霓,故称为「霓旌」。
霓ní(名)大气中有时跟虹同时出现的一种光的现象;彩带排列的顺序和虹相反;红色在内;紫色在外;颜色比虹淡。也叫副虹。参看“虹”(hónɡ)。
旌读音:jīng旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。