fù mǎ
fù yè
fù néng
fù xiāng
fù pǐn
fù hóng
fù wáng
fù duān
fù xiū
fù shǐ
fù mò
fù běn
fù jìng
fù lù
fù shì
fù kān
fù cì
fù shǒu
fù cuì
fù jiāng
fù wèi
fù kē
fù yè
fù jìng
fù yé
fù shǔ
fù jūn
fù cí
fù mò
fù shèn
fù fēng
fù gòng
fù cí
fù yán
fù shí
fù èr
fù láng
fù gē
fù yú
fù guān
fù chéng
fù hòu
fù huī
fù zhe
fù xiàn
fù qiè
fù bǎng
fù tí
fù zhǔ
fù jī
fù qǐ
fù chē
fù dōng
fù shùn
fù xiàn
fù dàn
fù èr
fù fú
fù bǎn
fù zhí
fù yè
fù jìng
fù lǐ
jiǔ gòng
chōng gòng
cì gòng
tǔ gòng
bāo gòng
pìn gòng
bān gòng
kē gòng
chēn gòng
cháo gòng
zhēn gòng
kǎo gòng
jiě gòng
jiǎng gòng
shū gòng
fù gòng
nà gòng
chū gòng
xiū gòng
lì gòng
bá gòng
fù gòng
jī gòng
fú gòng
jìn gòng
jì gòng
bì gòng
fèng gòng
wáng gòng
lǐn gòng
qiū gòng
kuǎn gòng
shì gòng
kuāng gòng
dǐ gòng
ēn gòng
shān gòng
chūn gòng
qì gòng
xuǎn gòng
rù gòng
yóu gòng
suì gòng
āi gòng
zhí gòng
tōng gòng
chǔ gòng
bié gòng
gòng gòng
yōu gòng
bīn gòng
zhí gòng
yīng gòng
shí gòng
cái gòng
jiù gòng
táng gòng
zū gòng
pín gòng
hǎi gòng
xiāng gòng
shǎng gòng
cái gòng
chēn gòng
yóu gòng
dì gòng
wù gòng
kǔ gòng
zhèng gòng
cáo gòng
yù gòng
zǐ gòng
sì gòng
xī gòng
quán gòng
gòng gòng
huò gòng
⒈ 清代科举取士,在乡试中备取的列入副榜,得入太学肄业,称为副贡。
引清叶廷琯《鸥陂渔话·刘书樵晋游诗选》:“刘书樵汲,上海才士,工诗文, 嘉庆戊辰举副贡。”
旧时乡会试因名额限制,未能列于正榜而文字优良者,于发榜时,别取若干,列其姓名于正榜之后,称为「副贡」。
1.第二位的,辅助的,区别于“正”、“主”:~职。~手。~官。~使。
2.附带的,次要的:~业。~品。~食。~刊。~歌。~产品。~作用。
3.相配,相称(chèn):名实相~。其实难~。
4.量词(a.一组或一套,如“一~手套”,“全~武装”;b.指态度,如“一~笑脸”)。
贡读音:gòng贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。