乡贡


乡贡的组词


乡风

xiāng fēng

乡望

xiāng wàng

乡亭

xiāng tíng

乡射

xiāng shè

乡问

xiāng wèn

乡保

xiāng bǎo

乡祠

xiāng cí

乡愁

xiāng chóu

乡镇

xiāng zhèn

乡侄

xiāng zhí

乡俗

xiāng sú

乡夫

xiāng fū

乡家

xiāng jiā

乡来

xiāng lái

乡书

xiāng shū

乡国

xiāng guó

乡宾

xiāng bīn

乡县

xiāng xiàn

乡宦

xiāng huàn

乡山

xiāng shān

乡域

xiāng yù

乡客

xiāng kè

乡党

xiāng dǎng

乡枌

xiāng fén

乡评

xiāng píng

乡都

xiāng dū

乡土

xiāng tǔ

乡合

xiāng hé

乡墅

xiāng shù

乡情

xiāng qíng

乡部

xiāng bù

乡念

xiāng niàn

乡壁

xiāng bì

乡姑

xiāng gū

乡井

xiāng jǐng

乡农

xiāng nóng

乡城

xiāng chéng

乡民

xiāng mín

乡邨

xiāng cūn

乡邮

xiāng yóu

乡场

xiāng chǎng

乡老

xiāng lǎo

乡贤

xiāng xián

乡年

xiāng nián

乡眷

xiāng juàn

乡方

xiāng fāng

乡地

xiāng dì

乡长

xiāng cháng

乡程

xiāng chéng

乡人

xiāng rén

乡楼

xiāng lóu

乡音

xiāng yīn

乡产

xiāng chǎn

乡下

xiāng xia

乡鄙

xiāng bǐ

乡愚

xiāng yú

乡野

xiāng yě

乡梓

xiāng zǐ

乡会

xiāng huì

乡讪

xiāng shàn

乡君

xiāng jūn

乡耋

xiāng dié

乡佣

xiāng yòng

乡俚

xiāng lǐ

乡男

xiāng nán

乡达

xiāng dá

乡间

xiāng jiān

乡慕

xiāng mù

乡公

xiāng gōng

乡侯

xiāng hòu

乡霸

xiāng bà

乡邦

xiāng bāng

乡士

xiāng shì

乡榜

xiāng bǎng

乡贱

xiāng jiàn

乡闾

xiāng lǘ

乡乐

xiāng lè

乡谱

xiāng pǔ

乡原

xiāng yuán

乡化

xiāng huà

乡科

xiāng kē

乡晨

xiāng chén

乡黉

xiāng hóng

乡义

xiāng yì

乡泪

xiāng lèi

乡请

xiāng qǐng

乡谈

xiāng tán

乡亲

xiāng qīn

乡巴

xiāng bā

乡荣

xiāng róng

乡末

xiāng mò

乡梦

xiāng mèng

乡贡

xiāng gòng

乡调

xiāng diào

乡僻

xiāng pì

乡塾

xiāng shú

乡坝

xiāng bà

乡进

xiāng jìn

乡魂

xiāng hún

乡籍

xiāng jí

乡器

xiāng qì

乡傩

xiāng nuó

乡迩

xiāng ěr

乡邑

xiāng yì

乡董

xiāng dǒng

乡里

xiāng lǐ

乡背

xiāng bèi

乡聚

xiāng jù

乡赋

xiāng fù

乡哲

xiāng zhé

乡蠹

xiāng dù

乡导

xiāng dǎo

乡举

xiāng jǔ

乡头

xiāng tóu

乡团

xiāng tuán

乡喆

xiāng zhé

乡陌

xiāng mò

乡户

xiāng hù

乡衡

xiāng héng

乡隅

xiāng yú

乡故

xiāng gù

乡兵

xiāng bīng

乡约

xiāng yuē

乡从

xiāng cóng

乡饮

xiāng yǐn

乡郡

xiāng jùn

乡官

xiāng guān

乡校

xiāng xiào

乡壤

xiāng rǎng

乡邻

xiāng lín

乡面

xiāng miàn

乡思

xiāng sī

乡丁

xiāng dīng

乡旧

xiāng jiù

乡荐

xiāng jiàn

乡谒

xiāng yè

乡村

xiāng cūn

乡师

xiāng shī


材贡

cái gòng

班贡

bān gòng

地贡

dì gòng

财贡

cái gòng

时贡

shí gòng

正贡

zhèng gòng

副贡

fù gòng

服贡

fú gòng

解贡

jiě gòng

九贡

jiǔ gòng

例贡

lì gòng

王贡

wáng gòng

御贡

yù gòng

唐贡

táng gòng

海贡

hǎi gòng

子贡

zǐ gòng

通贡

tōng gòng

科贡

kē gòng

奉贡

fèng gòng

春贡

chūn gòng

拔贡

bá gòng

聘贡

pìn gòng

土贡

tǔ gòng

铨贡

quán gòng

山贡

shān gòng

入贡

rù gòng

朝贡

cháo gòng

赋贡

fù gòng

宾贡

bīn gòng

选贡

xuǎn gòng

乡贡

xiāng gòng

琛贡

chēn gòng

供贡

gòng gòng

賝贡

chēn gòng

试贡

shì gòng

纳贡

nà gòng

廪贡

lǐn gòng

楚贡

chǔ gòng

货贡

huò gòng

珍贡

zhēn gòng

筐贡

kuāng gòng

款贡

kuǎn gòng

别贡

bié gòng

底贡

dǐ gòng

器贡

qì gòng

租贡

zū gòng

赏贡

shǎng gòng

锡贡

xī gòng

优贡

yōu gòng

漕贡

cáo gòng

祀贡

sì gòng

挨贡

āi gòng

斿贡

yóu gòng

共贡

gòng gòng

恩贡

ēn gòng

脩贡

xiū gòng

膺贡

yīng gòng

进贡

jìn gòng

赍贡

jī gòng

楛贡

kǔ gòng

币贡

bì gòng

出贡

chū gòng

岁贡

suì gòng

讲贡

jiǎng gòng

嫔贡

pín gòng

计贡

jì gòng

游贡

yóu gòng

包贡

bāo gòng

赐贡

cì gòng

就贡

jiù gòng

输贡

shū gòng

充贡

chōng gòng

秋贡

qiū gòng

物贡

wù gòng

考贡

kǎo gòng

直贡

zhí gòng

职贡

zhí gòng

上一组词:直贡
下一组词:乡进

更多乡的组词

乡贡的意思


词语解释:

唐代不经学馆考试而由州县推荐应科举的士子。
指由州县选送。
指乡试。

引证解释:

⒈ 唐代不经学馆考试而由州县推荐应科举的士子。

引《新唐书·选举志上》:“唐制,取士之科,多因隋旧,然其大要有三:由学馆者曰生徒,由州县者曰乡贡,皆升于有司而进退之……其天子自詔者曰制举。”
五代王定保《唐摭言·统序科第》:“自武德辛巳岁四月一日,敕诸州学士及早有明经及秀才、俊士、进士明於理体、为乡里所称者,委本县考试,州长重覆,取其合格,每年十月随物入贡。斯我唐贡士之始也。”

⒉ 指由州县选送。

引唐韩愈《请复国子监生徒状》:“缘今年举期已近,伏请去上都五百里内,特许非时收补;其五百里外,且任乡贡。”
《新唐书·锺传传》:“广明后,州县不乡贡,惟传岁荐士,行乡饮酒礼。”

⒊ 指乡试。

引明叶盛《水东日记·黄希声》:“黄鐸字希声,永乐中乡贡举人。”
清方文《送姚彦昭还里兼怀陈二如都下》诗:“才高转不得科第,同时乡贡良可哀。”

国语词典:

唐代由州县选举而贡于朝廷的士人。

网络解释:

乡贡

中国古代的科举制度中,常科的考生一般有两个来源,一个是生徒,另一个是乡贡。不由学馆而先经州县考试,及第後再送尚书省应试者叫乡贡。
更多贡的组词

乡贡详细解释


读音:xiāng

(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。

读音:gòng

贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025