xī dìng
xī yòu
xī gòng
xī pǐn
xī yàn
xī fēi
xī xī
xī fú
xī hàn
xī nián
xī wǔ
xī yǔ
xī zhàng
xī bó
xī jiān
xī yǐn
xī qián
xī xiǎng
xī rǎng
xī lèi
xī jué
xī nú
xī guī
xī cì
xī shí
xī rén
xī guī
xī mìng
xī fú
xī yìn
xī lài
xī la
xī jiang
xī hào
xī tǔ
xī fēng
xī jīn
bāo gòng
shān gòng
gòng gòng
kǎo gòng
kuǎn gòng
cháo gòng
tǔ gòng
shǎng gòng
fù gòng
tōng gòng
jiě gòng
nà gòng
jìn gòng
yóu gòng
fù gòng
bān gòng
yóu gòng
huò gòng
sì gòng
zhèng gòng
chēn gòng
hǎi gòng
qiū gòng
rù gòng
qì gòng
jiù gòng
xiū gòng
jiǔ gòng
jì gòng
chūn gòng
bá gòng
lǐn gòng
kǔ gòng
yīng gòng
kuāng gòng
zhí gòng
zhēn gòng
dǐ gòng
táng gòng
cái gòng
bīn gòng
xī gòng
zǐ gòng
kē gòng
ēn gòng
āi gòng
cì gòng
lì gòng
pìn gòng
suì gòng
shì gòng
xiāng gòng
bié gòng
jī gòng
zū gòng
chēn gòng
chōng gòng
chǔ gòng
gòng gòng
fèng gòng
wáng gòng
yù gòng
xuǎn gòng
jiǎng gòng
fú gòng
yōu gòng
shí gòng
chū gòng
pín gòng
wù gòng
zhí gòng
cái gòng
bì gòng
dì gòng
cáo gòng
shū gòng
quán gòng
⒈ 谓待天子有令而后进贡。有别于常贡。
引《书·禹贡》:“厥包橘柚锡贡。”
孔颖达疏:“此物……须之有时,故待锡命乃贡,言不常也。”
蔡沉集传引张氏曰:“必锡命乃贡者,供祭祀,燕宾客则詔之。”
宋曾巩《福州拟贡荔枝状》:“臣窃以《禹贡》扬州 ‘厥包橘柚锡贡’,则百果之实,列於土贡,所从来已久。”
一说为常贡。 清俞正燮《癸巳类稿·锡贡解》:“祭祀宾客,岁岁常经。因此锡命责贡,仍是岁岁常贡。”
锡(1)(名)一种金属。(2)(动)赐给。
贡读音:gòng贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。