bá huì
bá dīng
bá xǐ
bá yòng
bá shā
bá zhài
bá lèi
bá xīng
bá jùn
bá jié
bá tóu
bá pái
bá jù
bá zhuó
bá dìng
bá bái
bá cóng
bá qún
bá jiǎn
bá gòng
bá jìn
bá yá
bá dù
bá nán
bá sú
bá jiù
bá qún
bá jiǒng
bá hé
bá là
bá shòu
bá lì
bá bù
bá jùn
bá bǔ
bá běn
bá qí
bá jiān
bá dù
bá rú
bá máo
bá jué
bá bīng
bá zhěng
bá shào
bá dìng
bá guī
bá xiè
bá máo
bá hái
bá cuì
bá zhǎo
bá chéng
bá jù
bá shì
bá shè
bá mì
bá kuí
bá tuǐ
bá hào
bá jūn
bá shǎng
bá zhì
bá gàn
bá shēn
bá hù
bá fèng
bá dú
bá zhài
bá yì
bá zhái
bá hǎi
bá shí
bá jiàn
bá yíng
bá qǐ
bá zhì
bá qiān
bá sī
bá jiǎo
bá qǔ
bá hé
bá xuǎn
bá duì
bá tuō
bá pú
bá mù
bá jué
bá jǔ
bá zhì
bá fú
bá dōu
bá chuàng
bá chú
bá hé
bá shān
bá qīn
bá dì
bá chū
bá yóu
bá shè
bá lún
bá gāo
bá sè
bá zú
bá jì
bá jiě
bá fèn
bá jì
bá tū
xiāng gòng
tōng gòng
chūn gòng
qiū gòng
kuāng gòng
dǐ gòng
cì gòng
hǎi gòng
zǐ gòng
xī gòng
quán gòng
tǔ gòng
wù gòng
jì gòng
shān gòng
yóu gòng
zhēn gòng
kuǎn gòng
zhí gòng
chōng gòng
suì gòng
yīng gòng
lì gòng
pìn gòng
yù gòng
lǐn gòng
zhèng gòng
sì gòng
yóu gòng
jiǔ gòng
rù gòng
jiù gòng
chū gòng
chēn gòng
bān gòng
bá gòng
bì gòng
jiǎng gòng
cái gòng
kǎo gòng
táng gòng
chēn gòng
fù gòng
xiū gòng
jiě gòng
wáng gòng
cháo gòng
zū gòng
jī gòng
fù gòng
bié gòng
yōu gòng
shǎng gòng
nà gòng
pín gòng
gòng gòng
huò gòng
fú gòng
gòng gòng
bīn gòng
dì gòng
xuǎn gòng
cáo gòng
cái gòng
shū gòng
jìn gòng
shí gòng
kǔ gòng
fèng gòng
shì gòng
bāo gòng
chǔ gòng
ēn gòng
kē gòng
zhí gòng
āi gòng
qì gòng
⒈ 科举制度中选拔贡入国子监的生员的一种。 清制,初定六年一次, 乾隆七年改为每十二年(即逢酉岁)一次,由各省学政选拔文行兼优的生员,贡入京师,称为拔贡生,简称拔贡。同时,经朝考合格,入选者一等任七品京官,二等任知县,三等任教职;更下者罢归,谓之废贡。参阅清福格《听雨丛谈》卷五、《清史稿·选举志一》。
一种清代选拔人才的制度。由学政选拔秀才中文行兼优的人,贡入京师,称为「拔贡生」。待会试、廷试及格后,入选者依成绩优劣分成一、二、三等,以七品京官、县官、教职任用之。余者罢归,称为「废贡」。初定六年选拔一次,自乾隆七年改为十二年一次。
拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。
贡读音:gòng贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。