chōng xì
chōng kuàng
chōng shì
chōng shèng
chōng hǎo
chōng cuì
chōng diàn
chōng cháng
chōng yǎng
chōng duō
chōng fā
chōng yuè
chōng gěi
chōng mào
chōng tián
chōng gòng
chōng shè
chōng qià
chōng rěn
chōng chì
chōng xiāng
chōng zú
chōng qū
chōng guàn
chōng dòng
chōng dāng
chōng rèn
chōng zé
chōng yīng
chōng tíng
chōng zuò
chōng luó
chōng kuò
chōng féi
chōng jī
chōng xuè
chōng gé
chōng liè
chōng fèn
chōng lì
chōng chì
chōng diào
chōng fù
chōng páo
chōng tuò
chōng yú
chōng jī
chōng xiāo
chōng táng
chōng rèn
chōng jūn
chōng yù
chōng sè
chōng jiǒng
chōng shù
chōng kè
chōng huá
chōng měi
chōng shàn
chōng cè
chōng něi
chōng yíng
chōng xiàn
chōng bó
chōng huǒ
chōng qū
chōng qióng
chōng chàng
chōng róng
chōng pèi
chōng jī
chōng xū
chōng zhōu
chōng yǎn
chōng hán
chōng fēi
chōng cháo
chōng ěr
chōng qǐ
chōng xuǎn
chōng lǘ
chōng bǎo
chōng zèng
chōng gōng
chōng yàn
chōng bèi
chōng fèn
chōng yān
chōng jī
chōng zhuàng
chōng juè
chōng rèn
chōng yù
chōng záo
chōng yǒng
chōng liàng
chōng yì
chōng shí
chōng qú
chōng léng
chōng mǎn
chōng gàn
chōng lú
chōng yǎng
chōng fáng
chōng qiáng
chōng chōng
chōng yì
chōng biān
chōng shì
chōng shí
chōng chē
chōng qì
chōng rán
chōng guǎng
chōng diàn
chōng wèi
chōng gàn
chōng fù
chōng lèi
chōng yǐn
chōng lì
jìn gòng
fèng gòng
zū gòng
jī gòng
xī gòng
chū gòng
zǐ gòng
āi gòng
cái gòng
cháo gòng
suì gòng
pìn gòng
shū gòng
xiāng gòng
chūn gòng
shǎng gòng
jiǔ gòng
zhí gòng
kǎo gòng
rù gòng
cì gòng
gòng gòng
tǔ gòng
quán gòng
jì gòng
gòng gòng
bīn gòng
yóu gòng
bì gòng
kē gòng
bié gòng
sì gòng
lì gòng
qì gòng
wù gòng
fù gòng
wáng gòng
xuǎn gòng
nà gòng
qiū gòng
jiǎng gòng
bāo gòng
yù gòng
yīng gòng
chēn gòng
ēn gòng
zhēn gòng
cái gòng
shì gòng
kǔ gòng
chǔ gòng
fú gòng
shān gòng
chōng gòng
xiū gòng
pín gòng
fù gòng
kuǎn gòng
tōng gòng
jiù gòng
yōu gòng
shí gòng
kuāng gòng
cáo gòng
dì gòng
lǐn gòng
chēn gòng
bān gòng
bá gòng
jiě gòng
táng gòng
zhí gòng
yóu gòng
huò gòng
dǐ gòng
zhèng gòng
hǎi gòng
⒈ 充做贡品。
引南朝梁任昉《述异记》卷下:“吴桓王时会稽生五色瓜, 吴中有五色瓜,岁充贡伏献。”
《周礼·夏官·大司马》“施贡分职以任邦国” 唐孔颖达疏:“民有职业,因使税之,所税者市之以充贡。”
⒉ 作为贡生。
引《宋史·选举志三》:“景德间,许文武升朝官嫡亲附国学取解,而远乡久寓京师,其文艺可称,有本乡命官保任,监官验之,亦听附学充贡。”
充chōng(1)(动)满;足:~分|~足(多到能满足需要)|~其量(表示做最大限度的估计;至多)。(2)(动)装满;塞住:~电|~耳不闻。(3)(动)担任;当:~当|~任(担任)。(4)(动)冒充:~行家。(5)姓。
贡读音:gòng贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。