suì gòng
suì shu
suì jiǎn
suì nián
suì yùn
suì bào
suì jīn
suì mò
suì shì
suì zhàng
suì hán
suì mù
suì guāng
suì pò
suì chū
suì jiǔ
suì jiàn
suì yuè
suì shǒu
suì miǎo
suì rěn
suì jūn
suì cáo
suì kè
suì yí
suì yīn
suì fēng
suì jiàn
suì huǒ
suì fèng
suì pìn
suì lì
suì là
suì jié
suì jì
suì chú
suì diào
suì yù
suì lù
suì yuè
suì xù
suì zhí
suì xīng
suì huá
suì xiàn
suì láo
suì zū
suì huāng
suì xíng
suì kou
suì shú
suì fèi
suì mǎn
suì lǜ
suì huì
suì míng
suì jìng
suì dàn
suì yàn
suì shuāi
suì gōng
suì rì
suì shén
suì jǐng
suì jià
suì lù
suì dān
suì shì
suì dēng
suì zhōng
tǔ gòng
shān gòng
bān gòng
zǐ gòng
chūn gòng
lǐn gòng
wù gòng
shí gòng
lì gòng
bá gòng
jìn gòng
fèng gòng
bì gòng
xuǎn gòng
chēn gòng
bié gòng
shū gòng
dǐ gòng
kuǎn gòng
shì gòng
zhèng gòng
sì gòng
pìn gòng
chōng gòng
pín gòng
fù gòng
yóu gòng
yóu gòng
zhí gòng
cháo gòng
jī gòng
dì gòng
cáo gòng
chǔ gòng
bāo gòng
gòng gòng
chū gòng
kē gòng
zū gòng
huò gòng
hǎi gòng
jiù gòng
gòng gòng
cái gòng
wáng gòng
táng gòng
tōng gòng
fú gòng
yù gòng
shǎng gòng
xiū gòng
fù gòng
kǔ gòng
bīn gòng
suì gòng
kǎo gòng
jiǔ gòng
ēn gòng
zhēn gòng
jì gòng
kuāng gòng
jiǎng gòng
zhí gòng
āi gòng
chēn gòng
qì gòng
rù gòng
jiě gòng
cì gòng
cái gòng
xī gòng
yīng gòng
xiāng gòng
quán gòng
nà gòng
yōu gòng
qiū gòng
古代诸侯或属国每年向朝廷进献礼品。
古代诸侯郡国定期向朝廷推荐人才的制度。
科举时代贡入国子监的生员的一种。
⒈ 古代诸侯或属国每年向朝廷进献礼品。
引《国语·周语上》:“日祭、月祀、时享、岁贡、终王,先王之训也。”
唐韩愈《唐正议大夫尚书左丞孔公墓志铭》:“明州岁贡海虫、淡菜、蛤蚶可食之属,自海抵京师。”
《宋史·食货志下一》:“全州岁贡班竹帘, 简州岁贡绵紬。”
⒉ 古代诸侯郡国定期向朝廷推荐人才的制度。
引《汉书·食货志上》:“诸候岁贡少学之异者於天子,学于大学,命曰造士。”
《后汉书·蔡邕传》:“臣闻古者取士,必使诸侯岁贡。”
李贤注引《尚书大传》:“古者诸侯之於天子,三年一贡士。”
唐张继《送顾况泗上觐叔父》诗:“吴乡岁贡足佳宾,后进之中见此人。”
⒊ 科举时代贡入国子监的生员的一种。 明清两代,每年或两三年从府、州、县学中选送廪生升入国子监肄业,故称。
引清蒲松龄《聊斋志异·褚生》:“后吕以岁贡,廷试入都。”
古代诸侯或属国每年向朝廷遣使进贡的财物。
岁(1)本义:岁星。(2)(名)年:~末|年~。(3)(名)〈书〉年成:丰~|歉~。(4)(量)表示年龄的单位:八~|九~。
贡读音:gòng贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。