chán dá
chán zhì
chán ài
chán dài
chán zhá
chán dài
chán suǒ
chán jiǎo
chán bì
chán jiǎo
chán shēn
chán rǎn
chán shǒu
chán rǎo
chán zhàng
chán shēng
chán jié
chán mí
chán wǎn
chán zhàng
chán jīng
chán yíng
chán cuò
chán mián
chán rào
chán shāng
chán guǒ
chán miǎn
chán zhī
chán mo
chán shuō
chán xián
chán bì
chán mián
chán zú
chán fù
chán rě
chán jiáo
chán zhàng
chán yū
chán zhí
chán xiàn
chán jí
chán lèi
chán jiǎo
chán hún
chán xián
chán shù
chán zhàng
chán jiǎo
chán bāo
chán tóu
chán dù
chán yuē
chán jiū
chán qiān
chán gǔ
chán luò
chán huí
chán lìng
chán zhuō
chán jiā
chán pò
zhèng dá
ma dá
bó dá
fāng dá
pú dá
ào dá
tiǎn dá
bú dá
jīng dá
liū da
kè dá
míng dá
zhuǎn dá
qián dá
chóng dá
háo dá
xuān dá
chēng dá
kuáng dá
cōng dá
yù dá
jiǔ dá
liàn dá
sù dá
yǎ dá
suì dá
yǔ dá
mài dá
róng dá
mí dá
hàn dá
cháng dá
ruì dá
shí dá
hán dá
fèng dá
téng dá
huī dá
lǎng dá
le dá
biàn dá
hóng dá
zhì dá
tī dá
róng dá
hóng dá
xuàn dá
tiáo dá
chōu dá
xùn dá
yuān dá
tè dá
kuò dá
a dá
jiǎn dá
miào dá
chè dá
míng dá
yí dá
zhì dá
bā dá
gǎn dá
fàng dá
chōng dá
méng dá
xiǎn dá
gāo dá
de dá
wǔ dá
chāo dá
guān dá
biàn dá
jiū dá
shū dá
xuán dá
liàn dá
biǎo dá
chāng dá
chēng dá
lìng dá
kāi dá
mì dá
zhī dá
nǎ dá
dòng dá
diàn dá
kǒu dá
kuò dá
lì dá
niǔ dá
kāng dá
dà dá
dòng dá
jūn dá
chàng dá
xiān dá
chán dá
qióng dá
zhòng dá
cí dá
pāi dá
sù dá
liù dá
lián dá
dào dá
hǎ dá
wén dá
jìn dá
nà dá
guǒ dá
ān dá
wǔ dá
xuàn dá
guì dá
bèng dá
hóng dá
gǔ dá
dǐ dá
shàng dá
tóu dá
bǐng dá
wǎn dá
quán dá
mǐn dá
zǎo dá
zhí dá
mǎ dá
tiāo dá
biàn dá
lǜ dá
guàn dá
bù dá
jīn dá
tiáo dá
cháo dá
jùn dá
tún dá
léi dá
xún dá
tōng dá
chàng dá
má dá
xián dá
hēng dá
shěn dá
xiū dá
ruì dá
diǎn dá
sòng dá
jiàn dá
chuán dá
áo dá
lǔ dá
huī dá
dào dá
kuàng dá
tòu dá
yī dá
dì dá
jiě dá
xià dá
liàn dá
xiāng dá
shēn dá
jiàn dá
tiāo dá
máng dá
huó dá
dǎo dá
zì dá
sì dá
sān dá
tiào dá
xū dá
huò dá
liàng dá
gāi dá
fā dá
ā dá
huàn dá
shū dá
zōng dá
chén dá
xuān dá
⒈ 宋代民间说唱艺术的一种曲调。一说是一种歌舞相兼的艺术形式。参见“缠令”。
引王国维《宋元戏曲考·宋之乐曲》:“其歌舞相兼者则谓之传踏,亦谓之转踏,亦谓之缠达。”
宋代唱赚曲中曲调的配制法。
1.缠绕:~线。用铁丝~了几道。
2.纠缠:琐事~身。胡搅蛮~。
3.应付:这人真难~,好说歹说都不行。
达读音:dá达dá(1)(动)通;到:四通八~。(2)(动)对事理认识得透彻:通~事理。(3)(动)达到、实现:目的已~到。(4)(动)告知;表达:转~。(5)(形)旧时称人得到显要的地位:显~。(6)姓。