chán mián
chán ài
chán bì
chán shǒu
chán zhuō
chán jiáo
chán zhì
chán rě
chán jiǎo
chán zhàng
chán jí
chán dài
chán xián
chán rǎo
chán rǎn
chán jīng
chán dài
chán jiǎo
chán lèi
chán guǒ
chán mí
chán suǒ
chán jiǎo
chán mián
chán shēng
chán bì
chán xián
chán zhàng
chán jiū
chán luò
chán gǔ
chán qiān
chán zhàng
chán mo
chán zhá
chán zhí
chán pò
chán yū
chán dù
chán xiàn
chán jié
chán shāng
chán lìng
chán bāo
chán dá
chán zhī
chán hún
chán cuò
chán shuō
chán yíng
chán miǎn
chán jiā
chán rào
chán zhàng
chán tóu
chán zú
chán shēn
chán shù
chán yuē
chán jiǎo
chán huí
chán wǎn
chán fù
gē xián
xūn xián
xù xián
lì xián
zhàn xián
kòng xián
xū xián
chéng xián
hú xián
cí xián
mán xián
kūn xián
yá xián
qín xián
lóng xián
yú xián
jí xián
zhāng xián
lǜ xián
kǒu xián
yú xián
wéi xián
zhá xián
bié xián
jié xián
hé xián
lǎo xián
kūn xián
dān xián
jiàn xián
nǔ xián
chū xián
jiǎo xián
yǐn xián
chǔ xián
fèng xián
āi xián
sì xián
kòu xián
mǔ xián
zhèng xián
zǐ xián
fēn xián
xiāng xián
shí xián
cuī xián
dìng xián
zǒu xián
dān xián
dà xián
gǎi xián
duàn xián
bīng xián
fǔ xián
wǔ xián
xīn xián
kōng xián
qīng xián
xià xián
shī xián
cù xián
guǎn xián
jǐn xián
yāo xián
lǐ xián
lí xián
zuò xián
kòu xián
luán xián
yuè xián
chán xián
huī xián
fù xián
pèi xián
gōu xián
bēi xián
wēi xián
cāo xián
qīng xián
jīng xián
èr xián
xūn xián
qī xián
fǔ xián
shāng xián
qiè xián
zhū xián
diàn xián
fán xián
gōng xián
sī xián
jué xián
yuè xián
xián xián
sān xián
dǎo xián
qín xián
yóu xián
sòng xián
piān xián
sù xián
míng xián
tiáo xián
jūn xián
shāng xián
⒈ 琴弦的一种。
引宋沉括《梦溪补笔谈·乐律》:“琴中宫、商、角皆用缠絃,至徵则改用平絃。”
1.缠绕:~线。用铁丝~了几道。
2.纠缠:琐事~身。胡搅蛮~。
3.应付:这人真难~,好说歹说都不行。
弦读音:xián弦xián(1)(名)弓背两端之间系着的绳状物;有弹性:弓~|箭在~上|改~易辙。(2)(名)(~儿)乐器上发声的线:管~乐。(3)(名)〈方〉发条:上~。(4)(名)直线与圆相交;在圆周内的部分叫弦:正~|余~。(5)(名)我国古代称不等腰直角三角形的斜边为弦。