xùn jiǎng
xùn liàn
xùn jí
xùn huà
xùn chì
xùn jīng
xùn jiǎng
xùn fàn
xùn cí
xùn yù
xùn hú
xùn zhù
xùn mó
xùn jiè
xùn ài
xùn méng
xùn mín
xùn shí
xùn xù
xùn lìng
xùn bì
xùn yì
xùn guī
xùn fá
xùn zhé
xùn gào
xùn jù
xùn gǔ
xùn tiáo
xùn yǎ
xùn bīng
xùn cóng
xùn dū
xùn jiǎng
xùn lì
xùn chì
xùn xué
xùn zǐ
xùn jiě
xùn liàn
xùn xié
xùn zú
xùn hú
xùn bǎo
xùn yù
xùn gù
xùn jiào
xùn dú
xùn chéng
xùn zé
xùn huì
xùn liàn
xùn yuè
xùn lǚ
xùn fǔ
xùn jǐng
xùn zé
xùn shì
xùn jiàn
xùn nóng
xùn fǎ
xùn jiè
xùn xíng
xùn lǐng
xùn shì
xùn dí
xùn hù
xùn qì
xùn dǎo
xùn miǎn
xùn yòu
xùn zì
xùn zhèng
xùn kè
xùn kāi
xùn lǜ
xùn shī
xùn xīn
xùn duì
xùn cí
xùn zhòu
xùn dào
xùn huǐ
xùn shì
xùn shú
xùn chì
xùn lì
xùn sù
xùn diǎn
xùn lí
xùn chì
xùn tǎo
xùn gé
xùn móu
xùn cái
jìn jiǎng
hē jiǎng
ruì jiǎng
lài jiǎng
yán jiǎng
mó jiǎng
yù jiǎng
xùn jiǎng
dūn jiǎng
cún jiǎng
zūn jiǎng
zhēn jiǎng
juàn jiǎng
jīn jiǎng
shì jiǎng
huì jiǎng
hóng jiǎng
guò jiǎng
tiān jiǎng
jī jiǎng
shòu jiǎng
hóng jiǎng
chǒng jiǎng
chóng jiǎng
gěi jiǎng
kāi jiǎng
fú jiǎng
chóu jiǎng
bǎo jiǎng
bān jiǎng
yōu jiǎng
jiā jiǎng
ēn jiǎng
píng jiǎng
biāo jiǎng
chēng jiǎng
shēn jiǎng
gòng jiǎng
táo jiǎng
dǐ jiǎng
kuā jiǎng
quàn jiǎng
zhī jiǎng
bāo jiǎng
gāo jiǎng
cí jiǎng
jīng jiǎng
chōu jiǎng
shàn jiǎng
tí jiǎng
shū jiǎng
hóng jiǎng
tuī jiǎng
tàn jiǎng
tóng jiǎng
chāo jiǎng
⒈ 训教劝勉。
引南朝梁慧皎《高僧传·诵经·道嵩》:“人有造者,輒为其説法训奬以代饌焉。”
唐彦琮《唐护法沙门法琳别传》卷下:“世号素王,製作经典,训奬周末,教加季叶。”
宋李廷忠《谢王枢使荐举启》:“激扬頽风,训奬下辈,要使羣木皆归匠石之圃,百药俱萃医师之门。”
1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。
奬读音:jiǎng见“奖”。