kuā mù
kuā shì
kuā qiáng
kuā yán
kuā xǔ
kuā cí
kuā yì
kuā tè
kuā zhāng
kuā yáng
kuā yàn
kuā màn
kuā fú
kuā gōng
kuā xǔ
kuā lì
kuā màn
kuā jiàn
kuā shē
kuā zhú
kuā kuò
kuā xuàn
kuā tuō
kuā ào
kuā duó
kuā zhà
kuā jìng
kuā xuàn
kuā shì
kuā jiǎng
kuā shì
kuā rén
kuā fū
kuā jīn
kuā shàng
kuā zuǐ
kuā qǐ
kuā kè
kuā tán
kuā xiàn
kuā shì
kuā yán
kuā tán
kuā chēng
kuā jiǎng
kuā xīn
kuā kuáng
kuā yù
kuā biàn
kuā shì
kuā mài
kuā lùn
kuā jiāo
kuā qiào
kuā qiào
kuā màn
kuā qí
kuā róng
kuā mí
kuā shuō
kuā dà
kuā é
kuā ào
kuā fá
kuā wū
kuā chěng
kuā dàn
kuā guān
kuā chǐ
kuā jiē
kuā yín
kuā kǒu
kuā dào
kuā yào
kuā mò
kuā zàn
kuā zhà
kuā bái
kuā yòu
kuā hù
kuā jiāo
kuā xiǎn
kuā pí
kuā jiǎng
kuā wán
kuā tàn
kuā háo
kuā shǎng
kuā měi
kuā zhòng
kuā chà
kuā hǎo
kuā zì
kuā fù
yán jiǎng
lài jiǎng
jīn jiǎng
chǒng jiǎng
chóng jiǎng
tiān jiǎng
jìn jiǎng
tóng jiǎng
shàn jiǎng
dǐ jiǎng
shū jiǎng
cí jiǎng
jī jiǎng
shēn jiǎng
tí jiǎng
jiā jiǎng
hóng jiǎng
huì jiǎng
gāo jiǎng
zhēn jiǎng
cún jiǎng
biāo jiǎng
chāo jiǎng
xùn jiǎng
zūn jiǎng
yōu jiǎng
ēn jiǎng
tuī jiǎng
shì jiǎng
guò jiǎng
hóng jiǎng
dūn jiǎng
mó jiǎng
yù jiǎng
shòu jiǎng
ruì jiǎng
juàn jiǎng
hóng jiǎng
táo jiǎng
fú jiǎng
jīng jiǎng
gòng jiǎng
kāi jiǎng
kuā jiǎng
hē jiǎng
chēng jiǎng
bān jiǎng
tàn jiǎng
bāo jiǎng
quàn jiǎng
gěi jiǎng
bǎo jiǎng
chóu jiǎng
píng jiǎng
chōu jiǎng
zhī jiǎng
夸奖kuājiǎng
(1)(好工具.)赞美;称赞
例老师夸奖他进步快英praise;mend;pliment⒈ 称赞。
引明宋濂《送徐大年还淳安序》:“世之好议论者,见其辞禄而归,摇脣鼓喙,詡詡相夸奬。”
赞美;称赞。 《晋书·张华传》:“钟会才见有限,而太祖夸奬太过。”
元王实甫《西厢记》第一本第二折:“非是咱自夸奬,他有德言工貌,小生有恭俭温良。”
老舍《二马》第二段十一:“马老先生听她夸奖中国磁,心里喜欢的都痒痒了。”
称赞。
1. 说大话,自吹:夸口。夸张。夸耀。夸嘴(夸口)。浮夸。夸夸其谈。
2. 用话奖励,赞扬:夸赞。夸许。
3. 奢侈:“贵而不为夸”。
奬读音:jiǎng见“奖”。