hóng tú
hóng fù
hóng guān
hóng fù
hóng kuò
hóng fěn
hóng liú
hóng cái
hóng fù
hóng yǎn
hóng yuān
hóng huī
hóng yuàn
hóng pǔ
hóng jié
hóng hóng
hóng dàn
hóng chén
hóng jiǎn
hóng yǎ
hóng cí
hóng huō
hóng liè
hóng guàn
hóng kǎi
hóng jùn
hóng tuò
hóng rú
hóng bó
hóng lǎng
hóng kuàng
hóng gòu
hóng fàng
hóng yǎo
hóng liàng
hóng zhěng
hóng shuǎng
hóng yóu
hóng tōng
hóng wéi
hóng miǎo
hóng qì
hóng jù
hóng lùn
hóng jù
hóng shí
hóng cái
hóng bá
hóng jùn
hóng miào
hóng lì
hóng chàng
hóng wěi
hóng shèng
hóng shào
hóng fū
hóng shèng
hóng dá
hóng gāng
hóng yáng
hóng chǐ
hóng shuò
hóng bó
hóng zòng
hóng yì
hóng zhǐ
hóng qì
hóng yì
hóng lǎn
hóng miǎo
hóng zhuàng
hóng lüè
hóng jì
hóng yuǎn
hóng shēn
hóng zhǐ
hóng tāo
hóng guǐ
hóng zàn
hóng liǎn
hóng yì
hóng shàn
hóng xiū
hóng yì
hóng wán
hóng sì
hóng guī
hóng suì
hóng cí
hóng chuò
hóng ào
hóng dà
hóng cháng
hóng cái
hóng chǎng
hóng yù
hóng zhǐ
hóng qià
hóng mài
hóng biàn
hóng kuò
hóng yù
hóng móu
hóng mào
hóng jiǎng
hóng mó
hóng liàng
hóng dù
tí jiǎng
hóng jiǎng
bǎo jiǎng
tiān jiǎng
jīn jiǎng
kāi jiǎng
shàn jiǎng
chōu jiǎng
jī jiǎng
chǒng jiǎng
hóng jiǎng
chóu jiǎng
gěi jiǎng
cí jiǎng
ruì jiǎng
shū jiǎng
quàn jiǎng
mó jiǎng
juàn jiǎng
chóng jiǎng
zhī jiǎng
dǐ jiǎng
gāo jiǎng
zhēn jiǎng
zūn jiǎng
xùn jiǎng
bāo jiǎng
hē jiǎng
fú jiǎng
jìn jiǎng
dūn jiǎng
gòng jiǎng
yán jiǎng
bān jiǎng
shēn jiǎng
biāo jiǎng
jīng jiǎng
kuā jiǎng
jiā jiǎng
shòu jiǎng
yōu jiǎng
táo jiǎng
píng jiǎng
hóng jiǎng
guò jiǎng
lài jiǎng
shì jiǎng
tuī jiǎng
yù jiǎng
cún jiǎng
ēn jiǎng
tóng jiǎng
chēng jiǎng
chāo jiǎng
huì jiǎng
tàn jiǎng
⒈ 大力奖掖。
引南朝梁任昉《天监三年策秀才文》之二:“‘鸣鸟’蔑闻,《子衿》不作,宏奬之路,斯既然矣。犹其寂寞,应有良规。”
《南史·梁纪上·武帝上》:“且闻中间立格,甲族以二十登仕,后门以过立试吏,岂所以宏奬风流,希向后进。”
清赵翼《瓯北诗话·韩昌黎诗》:“昌黎以主持风雅为己任,故调护气类,宏奬后进,往往不遗餘力。”
清吴敏树《与梅伯言书》:“毛君下邑之俊才,为诗甚有古风。先生宏奬士类,并敢以闻。”