shèng shàng
shèng huì
shèng guī
shèng dé
shèng fǎ
shèng huáng
shèng zhì
shèng jī
shèng gōng
shèng mén
shèng fù
shèng ēn
shèng jié
shèng suǐ
shèng yóu
shèng xùn
shèng dēng
shèng zhǐ
shèng huī
shèng miào
shèng huì
shèng cōng
shèng mó
shèng hòu
shèng nǚ
shèng jiǎo
shèng huǒ
shèng chén
shèng zǐ
shèng cháo
shèng tāi
shèng shāng
shèng zhèng
shèng dào
shèng qù
shèng duàn
shèng diàn
shèng lín
shèng huì
shèng liáng
shèng chén
shèng guó
shèng tōng
shèng wáng
shèng zhě
shèng dì
shèng lùn
shèng jué
shèng dì
shèng tiáo
shèng bēi
shèng hú
shèng lìng
shèng mù
shèng zhé
shèng rú
shèng xiàng
shèng kù
shèng dì
shèng jiè
shèng shǒu
shèng guǒ
shèng pái
shèng dàn
shèng lǜ
shèng xūn
shèng yǔ
shèng sī
shèng xīn
shèng yàn
shèng cān
shèng jiào
shèng dài
shèng jìng
shèng dé
shèng quán
shèng diǎn
shèng lù
shèng shuǐ
shèng zhé
shèng fàn
shèng ruì
shèng jié
shèng guǐ
shèng chéng
shèng móu
shèng kǎo
shèng mǔ
shèng rén
shèng chén
shèng jiàn
shèng dàn
shèng huái
shèng yào
shèng cè
shèng jiào
shèng zhǔ
shèng lǎn
shèng dù
shèng juàn
shèng gū
shèng hǎi
shèng míng
shèng xiāng
shèng jǔ
shèng niǎo
shèng zī
shèng zé
shèng xiāng
shèng xián
shèng cái
shèng zhī
shèng jūn
shèng gōng
shèng chán
shèng shì
shèng lüè
shèng shòu
shèng lüè
shèng líng
shèng shén
shèng lì
shèng xǐ
shèng mǐ
shèng ní
shèng sēng
kuì rén
yòu rén
yǔ rén
jiǎo rén
tǔ rén
ēn rén
hán rén
chōng rén
rěn rén
shěn rén
fèng rén
dòng rén
nǚ ren
huī rén
lì rén
fān rén
dé rén
qiàn rén
hùn rén
yín rén
èr rén
gài rén
hú rén
tōu rén
qiè rén
cóng rén
fán rén
jiāo rén
yíng rén
qǐ rén
sù rén
jù rén
sú rén
xūn rén
shì rén
xuán rén
xuàn rén
dé rén
zhuó rén
fáng rén
gāo rén
huán rén
rù rén
bié rén
zhōng rén
huà rén
wèng rén
hǎi rén
cóng rén
wú rén
zhǔ ren
guǎn rén
jī rén
jiàn rén
cǎi rén
dēng rén
shēn rén
lā rén
gǔ rén
mù rén
jūn rén
yì rén
chī rén
sōu rén
shāo rén
xī rén
chī rén
fǔ rén
gǔ rén
sè rén
jiě rén
mù rén
è rén
wǎ rén
cí rén
xì rén
luàn rén
kēng rén
juān rén
zōng rén
jū rén
jiù rén
sì rén
bái rén
dǎng rén
xié rén
tōng rén
zuò rén
rén rén
měi rén
huǒ rén
dié rén
jūn rén
chén rén
dì rén
zhōu rén
guǎ rén
lǚ rén
liè rén
wǎng rén
yù rén
shì rén
chān rén
huāng rén
shéi rén
biàn rén
zāi rén
lǐ rén
líng rén
fǎ rén
wǎng rén
gāo rén
jiā rén
hěn rén
zuì rén
yāo rén
quán rén
táo rén
tián rén
qián rén
běi rén
tiáo rén
yǎn rén
féng rén
yìn rén
huì rén
jī rén
qiú rén
bì rén
sì rén
chūn rén
luó rén
cán rén
sǔn rén
chéng rén
bó rén
hēng rén
sǎn rén
é rén
lòu rén
zhēn rén
chóng rén
jiān rén
òu rén
yuán rén
bǎo ren
jiā rén
lì rén
bǎi rén
héng rén
pì rén
pèi rén
lí rén
me rén
là rén
shèng rén
běn rén
shěn rén
yú rén
xiù rén
gé rén
lǐ rén
nán rén
bèi rén
wěi rén
kuā rén
yú rén
sī rén
jié rén
wō rén
zhū rén
zhì rén
lǔ rén
gēng rén
yì rén
gōng rén
bīng rén
wō rén
rèn rén
sēng rén
dàn rén
fǎng rén
shā rén
shì rén
wáng rén
wū rén
huá rén
huò rén
dī rén
dài rén
zào rén
qín rén
fá rén
jí rén
wǎng rén
yáo rén
huàn rén
shì rén
yí rén
shì rén
gōng rén
chǎn rén
wèi rén
chuī rén
qiān rén
dá rén
gū rén
cháng rén
chái rén
shí rén
yī rén
zì rén
wén rén
yóu rén
pǐn rén
dí rén
tuō rén
dǎn rén
wǔ rén
mǒu rén
shàn rén
dùn rén
zhù rén
tǐng rén
kuò rén
xiōng rén
xià rén
yǒu rén
nì rén
shuò rén
hé rén
huì rén
huáng rén
xí rén
dòu rén
dào rén
guī rén
dàn rén
chì rén
gǔ rén
xī rén
dāi rén
dǎng rén
zōu rén
shì rén
gè rén
ěr rén
bì rén
liáng rén
cūn rén
shàn rén
cuó rén
pú rén
gù rén
xìn rén
sāo rén
zhōu rén
fǎng rén
lǐ rén
biàn rén
tú rén
qū rén
yān rén
cuó rén
liáo rén
bèi rén
bà rén
jìn rén
cān rén
yáo rén
zhòng rén
sóng rén
jīng rén
mǎ rén
jì rén
zhé rén
nüè rén
biān rén
yǐn rén
bìng rén
jīng rén
ěr rén
chóu rén
bàng rén
qiān rén
qíng rén
dí rén
fān rén
chóu rén
bì rén
yì rén
zuǒ rén
sháo rén
ná rén
huò rén
liào rén
fú rén
liú rén
diū rén
jiē rén
圣人shèngrén
(1) 德高望重、有大智、已达到人类最高最完美境界的人,有时也专指孔子
例古之圣人,其出人也远矣。——唐·韩愈《师说》例是以圣人不期修古,不法常可。——《韩非子·五蠹》英sage(2) 封建时代对君.主的尊称
例待圣人之出而投缳道路,不可谓非五人之力也。——明·张溥《五人墓碑记》英emperor⒈ 指品德最高尚、智慧最高超的人。
引《易·乾》:“圣人作而万物睹。”
《孟子·滕文公下》:“尧舜既没,圣人之道衰。”
《淮南子·俶真训》:“下揆三泉,上寻九天,横廓六合,揲贯万物,此圣人之游也。”
唐韩愈《原道》:“古之时,人之害多矣。有圣人者出,然后教之以相生养之道。”
明王鏊《震泽长语·经传》:“余始读《易》,至《繫辞传》,曰:大哉言乎!天地阴阳造化之賾,尽在是矣,非圣人孰能作之?”
毛泽东《党内团结的辩证方法》:“有些人似乎以为,一进了共产党都是圣人,没有分歧,没有误会,不能分析。”
⒉ 专指孔子。
引《孟子·公孙丑上》:“子夏、子游、子张,皆有圣人之一体。”
唐陆龟蒙《复友生论文书》:“六籍中独《诗》、《书》、《易象》与鲁《春秋》经圣人之手耳。”
明李东阳《诗话》:“荆楚之音,圣人不録,实以要荒之故。”
毛泽东《青年运动的方向》:“中国古代在圣人那里读书的青年们,不但没有学过革命的理论,而且不实行劳动。”
⒊ 君主时代对帝王的尊称。
引《礼记·大传》:“圣人南面而治天下,必自人道始矣。”
《韩非子·外储说右下》:“是以圣人不亲细民,明主不躬小事。”
唐杜甫《自京赴奉先县咏怀五百字》:“圣人筐篚恩,实愿邦国活。”
仇兆鳌注:“唐人称天子皆曰圣人。”
宋欧阳修《丰乐亭记》:“及宋受天命,圣人出而四海一。”
元白朴《梧桐雨》楔子:“叵奈杨国忠这廝好生无礼,在圣人前奏准,着我做渔阳节度使,明陞暗贬。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷二:“侧闻宫中圣人又復减膳持斋,对天涕泣。”
⒋ 称皇后、皇太后。
引宋蔡絛《铁围山丛谈》卷一:“国朝禁中称乘舆及后妃,多因唐人故事,谓至尊为官家,谓后为圣人,嬪妃为娘子。”
《续资治通鉴·宋光宗绍熙五年》:“﹝关礼﹞入见太皇太后而泣,问其故, 礼对曰:‘圣人读书万卷,亦尝见有如此时而保无乱者乎?’”
⒌ 泛称佛、菩萨等得道者。
引《涅槃经·圣行品七之一》:“以何等故名佛菩萨为圣人耶?如是等人有圣法故。”
北魏杨衒之《洛阳伽蓝记·融觉寺》:“﹝西域﹞沙门常东向遥礼之,号曇謨最为东方圣人。”
隋王通《中说·周公》:“或问佛。子曰:‘圣人也。’”
元耶律楚材《<楞严外解>序》:“学至於佛,则无可学者,乃知佛即圣人,圣人非佛。”
明唐寅《释迦如来赞》:“西方有大圣人,不言而自信,不治而不乱,巍巍乎独出三界之外,名之为佛。”
⒍ 对有异术的仙道、方士等的尊称。
引《晋书·艺术传·郭黁》:“百姓闻黁起兵,咸以圣人起事,事无不成,故相率从之如不及。”
唐李复言《续玄怪录·辛公平上仙》:“二人相顾方笑,而臻适入,执其手曰:‘圣人矣。’”
《资治通鉴·晋孝武帝太元九年》:“陇西处士王嘉,隐居倒虎山,有异术,能知未然; 秦人神之。 秦王坚、后秦王萇及慕容冲皆遣使迎之。十一月, 嘉入长安,众闻之,以为坚有福,故圣人助之。”
⒎ 清酒的别称。亦指酒之清者。参见“中2圣人”。
引《太平御览》卷八四四引三国魏鱼豢《魏略》:“太祖时禁酒,而人窃饮之,故难言酒,以白酒为贤人,清酒为圣人。”
《三国志·魏志·徐邈传》:“时科禁酒,而邈私饮至於沉醉,校事赵达问以曹事, 邈曰:‘中圣人。’ 达白之太祖,太祖甚怒。度辽将军鲜于辅进曰:‘平日醉客谓酒清者为圣人,浊者为贤人, 邈性脩慎,偶醉言耳。’竟坐得免刑。”
宋杨万里《和萧伯和春兴》:“圣人枉索方兄价,我与贤人也一中。”
有完美品德的人,如禹、汤、文、武、周公、孔子等。
圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。
人读音:rén人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。