nào xīn
nào shuō
nào luàn
nào zuǐ
nào xián
nào guǐ
nào zhuāng
nào chá
nào lóng
nào tǐng
nào hùn
nào jiāng
nào gāi
nào kāi
nào xì
nào jù
nào fàn
nào yǐn
nào kuò
nào sǎo
nào chǎo
nào zhàng
nào mó
nào fān
nào zhuāng
nào yóu
nào xū
nào rāng
nào xuān
nào biāo
nào qiāng
nào bìng
nào tiào
nào gǎn
nào yín
nào máng
nào zǐ
nào sàng
nào rè
nào gān
nào yáng
nào chǎo
nào shì
nào shì
nào zá
nào sào
nào é
nào tóu
nào zāi
nào jià
nào yào
nào jiǔ
nào dòng
nào huó
nào tīng
nào měng
nào qiāng
nào teng
nào huā
nào xiāo
nào é
nào huǒ
nào qì
nào hòng
nào jiāo
nào biǎo
nào fèi
nào shǒu
nào hong
nào má
nào tái
nào xiāng
nào fáng
nào cáo
nào zhā
nào huàn
nào shè
nào lán
nào huāng
nào rǎng
nào chǎng
nào huāng
nào wán
yūn fān
zhuō fān
bàn fān
niǎn fān
piān fān
gǔn fān
fēi fān
fàng fān
hóng fān
diē fān
diān fān
fù fān
dǎ fān
mó fān
wò fān
xuān fān
dǎo fān
rě fān
shí fān
pān fān
gǎn fān
qū fān
hú fān
gēng fān
dōu fan
chǎo fān
huó fān
bān fān
yā fān
nào fān
diū fān
hǎi fān
téng fān
lián fān
lán fān
kōng fān
qīng fān
dǒu fān
bīn fān
gǔ fān
kǔn fān
lián fān
péng fān
diān fān
bèi fān
tuī fān
xīn fān
yī fān
xiān fān
chě fān
闹翻nàofān
(1) 相互争斗激烈,完全.失去和气
例两人闹翻了,谁也不理谁英break off⒈ 意见不合,以致破裂。
引曹禺《日出》第二幕:“怎么,你们又闹翻了么?”
吴运铎《把一切献给党·觉悟》:“在我跟矿师闹翻以后,又被调回到原来的富源煤矿,照样受欺压。”
吵闹得非常厉害。
如:「那两个小孩子在一起,简直闹翻了。」
闹nào(1)(动)吵;扰乱:又哭又~。(2)(动)发泄(感情):~情绪|~脾气。(3)(动)害病(发生灾害或不好的事):~眼睛|~水灾|~矛盾|~笑话。(4)(动)干;弄;搞:~革命|~生产|~清楚。(5)(动)基本义:喧哗; 不安静:喧哗; 不安静
翻读音:fān翻fān(1)(动)反转、倒下:人仰马~。(2)(动)推翻原来的:~供。(3)(动)越过:~山越岭。(4)(动)翻译。(5)(动)飞:众鸟翩~。(6)(动)成倍地增加:~一番。