fāng líng
fāng líng
fāng zhǐ
fāng zé
fāng zūn
fāng liú
fāng chǎi
fāng yóu
fāng xùn
fāng liè
fāng cǎo
fāng huáng
fāng jīn
fāng zhá
fāng jiāo
fāng cóng
fāng yí
fāng rùn
fāng zūn
fāng chén
fāng jié
fāng lín
fāng qì
fāng róng
fāng lín
fāng hàn
fāng fēng
fāng láo
fāng huì
fāng yán
fāng zhú
fāng zhōu
fāng huá
fāng míng
fāng sūn
fāng xiāng
fāng lù
fāng zhuàn
fāng míng
fāng yá
fāng xǔ
fāng jīn
fāng yì
fāng bì
fāng xīn
fāng liè
fāng yán
fāng huì
fāng xiū
fāng jiān
fāng yīn
fāng cí
fāng xìn
fāng diàn
fāng guì
fāng chén
fāng shí
fāng xù
fāng zī
fāng jié
fāng shù
fāng huā
fāng ěr
fāng xiān
fāng jì
fāng wù
fāng hún
fāng qíng
fāng jiàn
fāng chūn
fāng jiāo
fāng nián
fāng quán
fāng xīn
fāng lán
fāng fēi
fāng fù
fāng liè
fāng guī
fāng xiāng
fāng shēng
fāng zǔ
fāng yǐ
fāng yīn
fāng jìng
fāng bāo
fāng zūn
fāng dàn
fāng yù
fāng qīng
fāng ruí
fāng yì
fāng lǐ
fāng zhǐ
fāng suì
fāng ǎi
cháo chén
èr chén
zhū chén
qī chén
shàng chén
sān chén
gēng chén
yán chén
duó chén
shí chen
shēng chén
zhèng chén
sì chén
bù chén
sī chén
shòu chén
dàn chén
chóu chén
ruò chén
kè chén
cè chén
chù chén
gāng chén
shuāng chén
mào chén
jì chén
fāng chén
xī chén
zōu chén
biàn chén
jiā chén
nǎng chén
shēn chén
jiā chén
běi chén
hú chén
zhǐ chén
féng chén
rì chén
rèn chén
chāo chén
sī chén
chōng chén
huǒ chén
jiā chén
liáng chén
chāng chén
shòu chén
fú chén
lái chén
jiàn chén
cóng chén
guàn chén
yán chén
fā chén
gǒng chén
yáo chén
líng chén
dà chén
wǔ chén
gòu chén
kǎo chén
gū chén
bǐ chén
shèng chén
dàn chén
jí chén
dīng chén
huā chén
jí chén
xīng chén
jì chén
lìng chén
zhēn chén
juān chén
⒈ 美好的时光。多指春季。
引南朝梁沉约《反舌赋》:“对芳辰於此月,属今余之遵暮。”
唐陈子昂《三月三日宴王明府山亭》诗:“暮春嘉月,上巳芳辰。”
明杨慎《寿叙庵司马弟》诗:“绕膝斑衣当蔗境,何须止酒负芳辰。”
良好的时节,多指春日。明.孟称舜《桃花人面.第二出》:「芳辰来易过,新愁去转移。」也作「芳序」。
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
辰读音:chén辰chén(1)(名)(2)地支的第五位。参看〔干支〕。(3)日、月、星的统称:星~。(4)古代把一昼夜分作十二辰:时~。(5)时光;日子:诞~。(6)指辰州(旧府名;府治在今湖南沅陵县)。