jiā jǐng
jiā yě
jiā zuò
jiā guān
jiā qī
jiā qiàn
jiā lì
jiā shí
jiā duì
jiā miào
jiā míng
jiā měi
jiā shì
jiā shēng
jiā jìng
jiā gòu
jiā yán
jiā yùn
jiā jì
jiā qù
jiā huì
jiā jié
jiā yáo
jiā rén
jiā hán
jiā bīng
jiā xù
jiā gòu
jiā mù
jiā ǒu
jiā pǐn
jiā lǚ
jiā ǒu
jiā xī
jiā shí
jiā wèi
jiā jué
jiā chén
jiā hǎo
jiā shèng
jiā zhǒng
jiā yùn
jiā huà
jiā yīn
jiā zhì
jiā lì
jiā zhuó
jiā huì
jiā shù
jiā pèi
jiā chèn
jiā míng
jiā yǔ
jiā qì
jiā kuàng
jiā zhèn
jiā chǔ
jiā niàng
jiā zhèng
jiā bīn
jiā shí
jiā liáng
jiā qì
jiā huà
jiā shàng
jiā shè
jiā chuán
jiā zhào
jiā wén
jiā xiá
jiā kè
jiā shǒu
jiā kǒu
jiā juàn
jiā rì
jiā piān
jiā chéng
jiā kuài
jiā jù
jiā zhì
jiā shì
jiā ér
jiā yán
jiā sè
jiā fù
jiā xīng
jiā sī
sì chén
sī chén
rì chén
jiā chén
shòu chén
bǐ chén
liáng chén
zhèng chén
dīng chén
yán chén
chóu chén
kǎo chén
juān chén
chāng chén
yán chén
shuāng chén
gǒng chén
shí chen
sān chén
chōng chén
zhēn chén
chù chén
duó chén
cháo chén
dàn chén
běi chén
hú chén
rèn chén
jiā chén
shòu chén
shēn chén
lái chén
cóng chén
shèng chén
cè chén
gāng chén
sī chén
gòu chén
shàng chén
jí chén
èr chén
gēng chén
huā chén
jí chén
shēng chén
gū chén
lìng chén
ruò chén
bù chén
xī chén
féng chén
guàn chén
fā chén
líng chén
yáo chén
zhū chén
biàn chén
wǔ chén
mào chén
zhǐ chén
kè chén
dàn chén
fāng chén
jì chén
chāo chén
fú chén
xīng chén
jiā chén
jì chén
jiàn chén
huǒ chén
zōu chén
nǎng chén
dà chén
qī chén
⒈ 良辰;吉日。
引唐王勃《越州秋日宴山亭序》:“岂非琴樽远契,必兆朕於佳辰;风月高情,每留连於胜地。”
宋柳永《应天长》词:“恁好景佳辰,怎忍虚设;休效牛山,空对江天凝咽。”
清王士禛《池北偶谈·谈献三·苏门孙先生言行》:“凡佳辰令节,寒食寒衣,皆拜,设时食。”
佳jiā(形)美;好:~句|~音|成绩甚~|身体欠~。
辰读音:chén辰chén(1)(名)(2)地支的第五位。参看〔干支〕。(3)日、月、星的统称:星~。(4)古代把一昼夜分作十二辰:时~。(5)时光;日子:诞~。(6)指辰州(旧府名;府治在今湖南沅陵县)。