dīng nú
dīng fāng
dīng diǎn
dīng bù
dīng xiāng
dīng sì
dīng lián
dīng bā
dīng lì
dīng líng
dīng dōng
dīng chén
dīng jí
dīng xī
dīng mǐ
dīng bì
dīng níng
dīng líng
dīng shēn
dīng hù
dīng kǒu
dīng juàn
dīng xié
dīng wū
dīng chǎn
dīng kēng
dīng dīng
dīng lǎo
dīng bǐng
dīng yáo
dīng nián
dīng dǎo
dīng tián
dīng yì
dīng shé
dīng zǐ
dīng yōu
dīng qī
dīng dāng
dīng wán
dīng fù
dīng cáo
dīng qióng
dīng luò
dīng jī
dīng liáng
dīng dàng
dīng shāo
dīng chǒu
dīng jiǎ
dīng māo
dīng qiáng
dīng wēng
dīng lì
dīng bù
dīng líng
dīng yín
dīng dāng
dīng zì
dīng hài
dīng kuài
dīng gōng
dīng lì
dīng zhǔ
dīng zhōng
dīng jiàng
dīng shí
dīng bà
dīng fū
dīng wèi
dīng mǎo
dīng rén
dīng sāi
dīng chén
dīng yè
dīng qián
dīng shū
dīng duì
dīng dōng
dīng zé
dīng wèi
dīng hài
dīng nán
dīng lán
dīng bà
dīng líng
dīng jiān
dīng zhuàng
dīng tóu
dīng nǚ
dīng kè
dīng jì
dīng cè
dīng zhì
jiàn chén
bù chén
huā chén
líng chén
liáng chén
guàn chén
huǒ chén
chāo chén
shuāng chén
shēn chén
sī chén
chāng chén
dàn chén
xīng chén
sì chén
jiā chén
chōng chén
cóng chén
cháo chén
gāng chén
biàn chén
gòu chén
cè chén
chóu chén
zōu chén
shēng chén
zhǐ chén
běi chén
dà chén
shòu chén
gēng chén
sān chén
lái chén
jiā chén
mào chén
zhū chén
fā chén
chù chén
zhèng chén
féng chén
jì chén
gǒng chén
lìng chén
rèn chén
qī chén
xī chén
gū chén
wǔ chén
kǎo chén
duó chén
nǎng chén
fāng chén
shàng chén
dàn chén
rì chén
yán chén
bǐ chén
jí chén
hú chén
shòu chén
shí chen
èr chén
fú chén
kè chén
jiā chén
sī chén
jì chén
shèng chén
jí chén
yán chén
juān chén
zhēn chén
yáo chén
ruò chén
dīng chén
⒈ 适逢其时。
引《后汉书·班固传》:“逢吉丁辰,景命也。”
李贤注:“丁,当也。辰,时也。景,大也。逢休吉之代,当封禪之时,此为天子之大命也。”
1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。
2. 成年男子。
3. 人口。
4. 从事某种劳动的人:园丁。
辰读音:chén辰chén(1)(名)(2)地支的第五位。参看〔干支〕。(3)日、月、星的统称:星~。(4)古代把一昼夜分作十二辰:时~。(5)时光;日子:诞~。(6)指辰州(旧府名;府治在今湖南沅陵县)。