hóng fàng
hóng miào
hóng sì
hóng cuì
hóng jīn
hóng yǎn
hóng yuē
hóng yuǎn
hóng zhuó
hóng qià
hóng wěi
hóng biàn
hóng xiū
hóng lì
hóng dà
hóng fù
hóng zhuàng
hóng yǎ
hóng dá
hóng suì
hóng liú
hóng chǐ
hóng miǎo
hóng hóng
hóng jù
hóng dàn
hóng zhěng
hóng kuò
hóng zhòng
hóng mén
hóng ào
hóng kuò
hóng chǎng
hóng chǎng
hóng tōng
hóng yì
hóng biàn
hóng mào
hóng hòu
hóng jùn
hóng jùn
hóng bó
hóng shēn
hóng jù
hóng huō
hóng sù
hóng rú
hóng lǎn
hóng kuàng
hóng jié
hóng yào
xū kuò
wēi kuò
kuān kuò
qīng kuò
liáo kuò
liào kuò
hóng kuò
chán kuò
hóng kuò
fú kuò
xiōng kuò
huí láng
qīng kuò
fù kuò
kuò kuò
ěr kuò
liáo kuò
wù kuò
liáo kuò
kuàng kuò
liáo kuò
fū kuò
dà kuò
hóng kuò
lún kuò
chéng kuò
tuī kuò
yǐ kuò
huī kuò
miǎo kuò
kōng kuò
liáo kuò
kuāng kuò
kāi kuò
⒈ 博大。
引《史记·司马穰苴列传论》:“余读《司马兵法》,閎廓深远,虽三代征伐,未能竟其义。”
⒉ 广阔。
引宋曾巩《拟岘台记》:“其外连山高陵,野林荒墟,远近高下,壮大閎廓,怪奇可喜之观,环抚之东南者,可坐而见也。”
⒊ 宽宏。
引清薛福成《登泰山记》:“必置身高明之域,然后心与目不蔽於邇,有以发胸中閎廓俊迈之趣。”