hóng fù
hóng hóng
hóng yǎn
hóng tōng
hóng huō
hóng mào
hóng chǎng
hóng wěi
hóng qià
hóng yǎ
hóng liú
hóng chǐ
hóng biàn
hóng jié
hóng cuì
hóng yuē
hóng kuò
hóng yì
hóng shēn
hóng jīn
hóng sù
hóng bó
hóng fàng
hóng jùn
hóng zhuó
hóng zhuàng
hóng dàn
hóng yào
hóng suì
hóng dá
hóng ào
hóng zhòng
hóng kuò
hóng yuǎn
hóng hòu
hóng miào
hóng xiū
hóng biàn
hóng lì
hóng lǎn
hóng dà
hóng jù
hóng kuàng
hóng miǎo
hóng jùn
hóng sì
hóng zhěng
hóng rú
hóng chǎng
hóng jù
hóng mén
fēng yǎn
huá yǎn
fù yǎn
chén yǎn
nào yǎn
dì yǎn
màn yǎn
chōng yǎn
fǎn yǎn
fú yǎn
huàn yǎn
líng yǎn
kuān yǎn
màn yǎn
pù yǎn
fān yǎn
fū·yǎn
hóng yǎn
mào yǎn
chǎn yǎn
píng yǎn
pián yǎn
kuàng yǎn
wù yǎn
féi yǎn
tà yǎn
pàn yǎn
áo yǎn
huàn yǎn
mǎn yǎn
fán yǎn
pài yǎn
chuán yǎn
guǎng yǎn
jù yǎn
xià yǎn
àn yǎn
chǎng yǎn
hū yǎn
fēng yǎn
gū yǎn
fén yǎn
shú yǎn
bó yǎn
jīn yǎn
yí yǎn
yín yǎn
qiè yǎn
mí yǎn
nà yǎn
bō yǎn
gēng yǎn
shēng yǎn
kōng yǎn
hào yǎn
ráo yǎn
qú yǎn
huàn yǎn
é yǎn
qú yǎn
sì yǎn
dēng yǎn
qǔ yǎn
dǎo yǎn
dà yǎn
jù yǎn
shēn yǎn
pēn yǎn
yíng yǎn
hán yǎn
guā yǎn
hóng yǎn
fán yǎn
ào yǎn
yǐn yǎn
chāng yǎn
chuàn yǎn
⒈ 形容文辞恢宏繁缛。
引《汉书·艺文志》:“汉兴, 枚乘、司马相如,下及扬子云,竞为侈丽閎衍之词,没其风諭之义。”
清俞正燮《癸巳类稿·诵佛经论下》:“三国时, 魏东阿王植,夜闻鱼山梵唄清雅,哀婉动人。佛氏慈善,以慈悲化俗,故当饰以閎衍之词。”
⒉ 形容胸怀广阔。
引金雷渊《<古仙人辞>题词》:“噫,仙山灵岳,宜有閎衍博大之真人往来乎其间,而世人莫之识也。予三人者乃今见之,夫岂偶然哉。”
文辞富丽。
闳hóng(1)里巷门。(2)宏大。
衍读音:yǎn[ yǎn ]1. 延长,开展:衍绎。衍生。推衍。展衍。敷衍。衍生物。
2. 多余的(指文字):衍文(书籍中因缮写、刻板、排版错误而多出来的字句)。
3. 低而平坦之地:衍沃(土地平坦肥美。亦作“沃衍”)。