hóng yuǎn
hóng zhěng
hóng miǎo
hóng yuē
hóng biàn
hóng zhuàng
hóng jù
hóng chǎng
hóng jùn
hóng yǎ
hóng fù
hóng lì
hóng wěi
hóng jù
hóng dá
hóng mào
hóng bó
hóng sì
hóng biàn
hóng suì
hóng xiū
hóng shēn
hóng zhòng
hóng dàn
hóng kuàng
hóng fàng
hóng liú
hóng yào
hóng miào
hóng lǎn
hóng rú
hóng hóng
hóng jùn
hóng jīn
hóng hòu
hóng jié
hóng kuò
hóng chǎng
hóng mén
hóng yǎn
hóng chǐ
hóng qià
hóng ào
hóng yì
hóng kuò
hóng dà
hóng sù
hóng cuì
hóng huō
hóng tōng
hóng zhuó
hōng huō
xūn huō
sì huō
sǎ huō
hóng huō
duō huō
chǎng huō
pōu huō
xiāo huō
xiāo huō
tián huō
kāi huò
chǐ huò
hóng huō
xūn huō
o huo
jì huō
xū huō
chū huō
qiǎn huō
lā huō
yā huō
pī huō
dùn huō
dòng huō
liáo huō
shuǎng huō
wēi huō
xiāo huō
fēn huō
shēn huō
jiě huō
xiāo huō
xiǎng huō
xī huō
shū huō
hóng huō
kōng huō
huī huō
chú huō
xiāo huō
chāo huō
huò huō
yǎo huō
chàng huō
juān huō
tōng huō
yáng huō
kuān huō
qīng huō
lǎng huō
míng huō
⒈ 宽敞。
引宋苏舜钦《东京宝相禅院新建大悲殿记》:“及观其閎豁奥大,然后叹息焉。”
清叶廷琯《吹网录·况太守辟疆馆记伪刻辨正》:“及叙重兴后事,但云庭既閎豁,破完腐坚。”
⒉ 宽宏豁达。
引清薛福成《代李伯相日本某居士集序》:“余既感其意而谢之,就与语,閎豁无涯涘。”